Đáp án chỉ có một, đó chính là căn nhà quỷ ám này đã biến thành
một nơi linh dị, tương tự như không gian linh dị, ví dụ như không
gian quỷ đi qua, hay những căn phòng trên tâng bốn của khách
sạn Caesar...
Những nơi này có bao nhiêu ngự quỷ giả bình thường cũng vô
dụng, chứ đừng nói là một đạo sĩ giả lừa gạt, ngay cả Tô Viễn
cũng không dám xâm nhập quá độ, phát hiện không đúng thì trực
tiếp lui ra.
Bởi vì thu hoạch cùng mạo hiểm không tương xứng, hắn cũng
không cân mạo hiểm như thế, ngôi vững trên đài câu cá chẳng
phải là tốt sao?
'Cao nhân, pháp sưit ! Đại sưi Đừng đi, cậu đừng đi, tôi trả 5
triệu... Không! Mười triệu, mười triệu có được không, cầu xin
cậu...
Người nọ nói cái gì ở phía sau, Tô Viễn đã nghe không rõ, bởi vì
lúc này hắn sử dụng quỷ vực rời khỏi nơi này.
Muốn triệt để giải quyết vấn đề nhà quỷ, cho dù là tổng bộ cũng
không chắc có thể xử lý tốt, Tô Viễn lại càng không cảm thấy
mình có thể xử lý được, tuy rằng mười triệu quả thật rất thơm.
Có lẽ... Hắn nên kiếm chút tiền sao?
Đang lúc trong đầu Tô Viễn hiện lên ý nghĩ này, bỗng nhiên có
một chiếc xe buýt quỷ dị xuất hiện ở trong quỷ vực của hắn, sau
đó nhất ky tuyệt trân, nó xuyên qua quỷ vực rồi biến mất ở đằng
xa.
Đây là...
Tô Viễn có chút trợn tròn mắt, tuy rằng hôm nay hắn mở ra quỷ
vực tầng thứ nhất, nhưng gần đây hình như cái gì cũng có thể
tùy tiện xâm lấn quỷ vực của hắn, như này cũng quá mất mặt
rồi?
Nhưng một giây sau, sắc mặt Tô Viễn thay đổi mạnh mẽt
Hắn biết xe buýt đó là gì! Đó là chiếc xe buýt chở quỷ !
Bởi vì thời khắc xe buýt đi vào quỷ vực, một bộ phận của quỷ vực
bị ngăn cách, giống như dòng nước đang chảy gặp phải tảng đá
ngăn cản, tách ra rồi mới hợp lại, mà quỷ vực giống như dòng
nước, xe buýt chính là tảng đá kia.
Khoảnh khắc xe buýt đi qua, quỷ vực tách ra lại hợp lại, mãi cho
đến khi xe buýt rời đi.
Lúc này, Tô Viễn mới hiểu được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đến bây giờ, thứ hắn mơ ước bấy lâu lại đột ngột xuất hiện trước
mắt, niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ, đột ngột đến nỗi khiến Tô
Viễn ngây ngẩn cả người.
Sau khi hắn lấy lại tinh thần, chiếc xe buýt đã dân xa.
"Không! Không được đi! Tôi vẫn chưa lên xe! Tôi vẫn chưa lên xe
buýt mà, chờ tôi đã! Dừng lại cho ông! Ông đây muốn lên xe
buýt!"
Giờ này khắc này, Tô Viễn vô cùng kích động, ngay cả quỷ nhãn
cũng đang lóe sáng, đây là cơ hội lớn nhất mà hắn gặp được ở
thế giới này, dù sao cũng không được phép vụt qua.
'Mày không thoát được đâu
Đôi mắt hắn lóe ra màu tăm tối, quỷ vực tiếp tục khuếch trương,
ngay sau đó, thân hình Dương Gian bỗng nhiên xuất hiện trên
đường quốc lộ. "Hả?”
Nhất thời, những người xung quanh trợn mắt hoảng sợ với sự
xuất hiện bất ngờ của anh ta, có người còn theo bản năng phanh
gấp, bởi vì sợ đụng phải cái người không biết chui ra từ đâu này.
Rõ ràng trời còn sáng mà sao lại bị ma ám.
Tô Viễn không để ý tới những thứ này, hắn tiếp tục sử dụng quỷ
vực đuổi theo xe buýt. Theo hướng xe buýt rời đi, quỷ vực không
còn bao trùm bốn phương tám hướng nữa, mà bao phủ có mục
đích, tạo thành một con đường nhỏ chỉ dành cho một người đi lại,
kéo dài vê phía trước.
Đây là một cách dùng khác của quỷ vực, hắn đã lấy cảm hứng từ
Dương Gian.
Phạm vi bao phủ của quỷ vực là cố định, nhưng chỉ cần thay đổi
hình dạng, khoảng cách này có thể được mở rộng.
Nếu như là bao trùm bốn phía, quỷ vực của Tô Viễn cùng lắm chỉ
kéo dài khoảng một trăm mét. Ở phạm vi quỷ vực, chỉ nói vê quỷ
vực tâng thứ nhất, phạm vi quỷ nhãn của hắn lớn hơn nhiều so
với Dương Gian.
Khuyết điểm cũng rõ ràng, quỷ vực của hắn không thể làm được
giống như Dương Gian, chỉ cần dựa vào quỷ nhãn là có thể mở ra
quỷ vực nhiều tâng.
Nếu như không khuếch tán phạm vi quỷ vực khắp xung quanh mà
chỉ là bao trùm một cái khoảng bằng còn đường nhỏ đủ một
người đi, vậy quỷ vực của Tô Viễn có thể kéo dài vê phía trước ít
nhất hơn một ngàn mét.
Nói cách khác, khoảng cách hơn một ngàn mét trong nháy mắt là
có thể đuổi kịp.
Quỷ vực bao trùm, Tô Viễn biến mất tại chỗ.
Ngay tức khắc, hắn xuất hiện ở điểm đen cuối, nơi cách vị trí ban
đầu một ngàn mét.
Sau đó quỷ vực lại bao trùm qua, lần thứ hai Tô Viễn biến mất tại
chỗ.
Quỷ dị chính là, hắn đã đuổi kịp xe buýt nhưng quỷ vực không
cách nào xâm nhập vào bên trong nó.
Mỗi lần bóng tối do quỷ vực tạo thành sắp chạm tới, nó lại tự
động phân tán, sau đó khiến Tô Viễn không thể không dừng lại,
trơ mắt nhìn xe buýt quý báu dần đi xa, vì thế hắn chỉ có thể đuổi
theo lần nữa.
'Dừng xe lại! Dừng lại, dừng lại một chút thôi mài! Ở đây vẫn còn
một vị khách này!"
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 74
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...