Chỉ tiếc là muốn tìm được chiếc xe buýt đó, với Tô Viễn mà nói,
thực sự khá khó.
Bởi vì tuyến đường của nó không cố định trong thế giới thực, hâu
hết thời gian là nó đi qua một vùng đất linh dị không rõ.
Chỉ thỉnh thoảng mới dừng lại ở thế giới thực, may mắn thì có thể
lên xe, còn vận khí không tốt thì cho dù ngày nào cũng chờ, ngày
nào cũng đến trạm đợi cũng chưa chắc đợi được.
Những người muốn đi không thể lên xe, nhưng những người
không muốn thì lại xui xẻo bước lên xe buýt.
Ví dụ như Tô Viễn, nếu như hắn lên xe, đây tuyệt đối là một
chuyện tốt lớn với hắn, nhưng đối với người khác thì chưa chắc.
Đa số ngự quỷ giả không phải đối mặt với ranh giới lệ quỷ hồi
sinh, khi đối mặt với chiếc xe buýt kia cũng không phải ai cũng
nguyện ý ởđi lên, đi lên cũng sẽ có nguy hiểm, dù sao đó cũng là
một chiếc xe buýt chuyên dùng để chở lệ quỷ.
Tô Viễn chủ yếu không biết nó sẽ dừng lại ở đâu.
Thật ra nếu thật sự muốn đi lên cũng không phải không có biện
pháp, trong nguyên tác Dương Gian cũng bởi vì một lần ngoài ý
muốn đi lên, nếu như hắn có thể nắm chắc cơ hội, đến lúc đó nói
không chừng có thể lên xe cùng Dương Gian...
Tô Viễn nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác được có người đang
động vào chăn của mình, hắn vội vàng quay đầu nhìn, là tiện
nhân.
Chỉ thấy anh ta một tay cầm tất màu đen và đồ bơi một mảnh,
một tay định khoác lên người hắn.
Tô Viễn biến sắc.
"Cậu muốn làm gì?"
"Anh em tốt, đời này phỏng chừng tôi không trọng sinh với xuyên
không được, nhưng chuyện tôi đồng ý với cậu tôi vẫn làm, cậu
xem tôi hào phóng như vậy, cậu cũng không thể khinh thường tôi
đúng không, vậy nên bây giờ đã đến lúc cậu dâng hiến sức mình
ra giúp đỡ anh em tốt rồi."
"Cậu xem đây là tôi mua cho bạn gái tương lai, nhưng hiện tại
bạn gái tương lai còn chưa xuất hiện, tôi cũng không biết kích
thước có đúng hay không, cho nên câu xin cậu vì người anh em
tốt như tôi mà xỏ đôi tất này đi..."
"Cút mẹ cậu đi, cậu tự thử đi, đừng nhắm vào ông đây."
Tô Viễn cười mắng đẩy anh ta ra, kỳ thật hắn có thể nhìn ra, tiện
nhân đang dùng cách của anh ta để an ủi hắn, có thể là bởi vì
nhìn thấy đôi mắt kia nên anh ta cho rằng hắn mù thật, sợ hắn
nghĩ không thông rồi sinh ra uất ức...
Nhưng Tô Viễn lại không có cách nào giải thích với bọn họ, trước
tiên không nói đến liệu nói ra bọn họ có tin tưởng hay không, cho
dù hắn tự thể hiện lực lượng lệ quỷ cho bọn họ, cũng chỉ khiến
bọn họ sợ hãi.
Không ai thích một dị loại xuất hiện bên cạnh mình, hơn nữa còn
là một lệ quỷ bất cứ lúc nào cũng có thể gây nguy hiểm đến tính
mạng người khác.
Cho dù Tô Viễn cam đoan cho bọn họ rằng mình sẽ không gặp lệ
quỷ hồi sinh, nhưng ai sẽ tin đây? Huống chi đây còn là bí mật Tô
Viễn vĩnh viễn không thể nói ra bên ngoài.
'A a! Cho tôi một ly nước tráng dương, để tôi một đêm không mỏi
mệt !
Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên những giọng hát cổ quái, lúc nghe
thấy tiếng hát này, đôi mắt tiện nhân sáng ngời, không đùa giỡn
cùng Tô Viễn mà vội vàng xông ra ngoài.
"Thế nào rồi! Lão đại, cậu thành công chưa?”
Ha ha ha ha ha, đẹp trai như tôi tự mình ra trận, còn có cô gái
nào không đổ sao!"
Người này vừa nói càn rỡ, vừa từ ngoài cửa bước vào ký túc xá.
"Viễn Tử, Viễn Tử, nói cho cậu một tin tức tốt! Chị dâu cậu rốt
cục đồng ý dẫn các chị em cùng phòng ra ngoài, kết nghĩa với
anh em phòng chúng ta, ngay tối nay, thế nào? Kích động không,
vui vẻ không, ngạc nhiên không!"
"Lão đại vạn tuế !"
Tiện nhân ở một bên lập tức hoan hô nói, chỉ thiếu chút nữa nói
tạ chủ long ân.
Hả?
Kết nghĩa?
Chỉ thế à?
Vẻ mặt Tô Viễn cổ quái, nói thật, chuyện kết nghĩa còn chẳng hấp
dẫn bằng việc tìm lệ quỷ đánh dấu, nếu thật muốn nói vui bất
ngờ, trừ phi có thể tìm một nữ quỷ đặt ở trước mặt hắn đánh
dấu, nếu không thật đúng là rất khó để cho hắn có cảm giác gì...
Người nói chuyện cũng chính là lão đại của phòng hắn, cũng
chính là phú nhị đại, tối hôm qua một đêm không về, Tô Viễn còn
tưởng rằng anh ta bận rộn cái gì, không ngờ là vì chuyện này...
Nghĩ đến cái eo này của anh ta hẳn là phải làm việc cật lực mới
có thể khiến bạn gái anh ta đồng ý chuyện kết nghĩa chứ gì?
Vừa nghĩ tới bạn tốt còn độc thân ở trong ký túc xá mà tan nát
cõi lòng, thậm chí còn bị ép khô thân thể, Tô Viễn lập tức cảm
thấy cảm động, vô cùng cảm động! "Được, ý tốt của lão đại tôi
xin khắc ghi trong lòng, nhưng chuyện kết nghĩa gì đó, tôi thực
sự không có hứng thú.
Phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của hắn.
À không! Phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ hắn đánh dấu.
Tô Viễn nghĩ như vậy.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 59
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...