"Hả?”
Lập tức mấy người trong ký túc xá trợn tròn mắt, tiện nhân khiếp
sợ nói: "Lão Tứ, rốt cục cậu thay đổi xu hướng tình dục, thích con
trai sao? Vậy chẳng phải là tôi có đất dụng võ sao !"
Next đi”
Lúc này, Sử Tiến mở miệng nói: "Lão Tứ, ký túc xá của chúng ta
khó có được một lần kết nghĩa, cùng đi đi, ta đã đặt xong chỗ rồi,
cậu mà không đi chẳng phải là lãng phí sao. Hơn nữa, lão nhị
cũng đồng ý sẽ đi cùng, cậu ta có bạn gái mà còn không ngại đi
thì cậu ngại gì chứ. Đi đi mà, tối nay đi cùng nhau, toàn bộ chi
phí lần này tôi trải!"
Đây không phải vấn đề tiên bạc.
Tô Viễn hơi bất đắc dĩ chỉ chỉ lên tấm vải che hai mắt mình:
"Nhưng các cậu cảm thấy tình hình bây giờ của tôi thích hợp đi
sao?'
"Không thành vấn đề, không thành vấn đê, chuyện nhỏ mà, tiện
nhân đùa cợt với Tô Viễn: "Giao cho tôi đi, tôi cam đoan sắp xếp
rõ ràng."
Tôi tin cậu con khỉ ấy, cái tên biến thái xấu xal
Tô Viễn thâm chửi bới một câu, sau đó hắn thấy lão nhị Tống
Ngữ Thư bước ra từ ngoài phòng. "Ớ, các cậu đều ở đây à? A,
Viễn Tử cũng ở đây, thật tốt quá, bên ngoài có một mỹ nữ tìm
cậu. Có người tìm hắn? Còn là một cô gái?
Tô Viễn không khỏi sửng sốt, hắn cũng không biết cô gái này là
al.
Mà tiện nhân lại giống như phát hiện ra lục địa mới, anh ta kêu
lên: Nữ? Lại có mỹ nữ tìm lão Tứ, chuyện này không có khả năng!
Điều này không công bằng, không lẽ cả ký túc này chỉ còn lại tôi
độc thân!"
"Lão Tứ, cậu thay đổi, cậu không còn là lão tứ thuân khiết ngây
thơ trước kia nữa, đã nói rõ là phải cùng nhau độc thân, kết quả
cậu lại giấu tôi vụng trộm tìm bạn gái. A, tim tui đau quá đi.
Nói xong, anh ta ngã sang bên cạnh, ý định gục ngã vào lồng
ngực Sử Tiến khóc rống, nhưng Sử Tiến đã sớm đoán trước nước
đi này của anh ta, vội vàng né tránh.
"Hu hu hu, ngay cả lão đại cũng ghét bỏ tôi."
"Bớt bớt đi, một thăng con trai như cậu ngã vào trong ngực tôi
khóc, người không biết nhìn thấy còn tưởng rằng chúng ta là
GAYT"
"Vậy chẳng phải càng tốt sao, các cậu đều là đôi cánh của tôi I"
Tô Viễn nghe xong lắc đầu, từ trên giường bò dậy: Các cậu cứ nô
đùa tiếp đi, tôi đi xem là ai đến tìm.
Tống Ngữ Thư vội vàng tiến lên định đỡ Tô Viễn, nhưng hắn lại
khoát tay ngăn cản hành vi của anh ta.
"Không cân, tôi cũng không phải mù thật."
"Lão Tứ, nếu như tìm người tìm cậu rất xinh đẹp mà cậu lại
không thích, vậy nhớ giới thiệu cho tôi nha.
Tô Viễn: "He he."
Sau khi ra cửa, Tô Viễn tháo khăn xuống rồi đeo kính râm lên.
Nếu không sẽ hấp dẫn sự chú ý, đi trên đường, ai ai cũng nhìn
vào đôi mắt hắn, cảm thấy hắn lập dị, khác người.
Hơn nữa, từ trước đến nay Tô Viễn không thích người khác nhìn
mình chăm chú.
Xuống dưới lầu, hắn đã nhìn thấy cô gái muốn tìm mình mà Tổng
Ngữ Thư nhắc đến.
Đó đích thật là cô gái xinh đẹp, dáng người cao gây khoảng
chừng một mét bảy, lồi lõm diệu mạn, dáng vẻ yêu kiều với nước
da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, gương mặt trái xoan, mắt
hai mí, lông mày lá liễu, buộc tóc đuôi ngựa, cô có tư thái mạnh
mẽ và tràn đây sức sống.
Cô cứ như vậy đứng ở dưới lầu ký túc xá nam, khiến không ít
nam sinh tràn trê hóc-môn nhìn chăm chú.
Nếu là bình thường, Tô Viễn cũng sẽ thích ngắm nhìn mỹ nữ,
nhưng lai lịch của cô gái này khiến hắn có chút bất ngờ.
Nhìn đồng phục đặc biệt kia, hắn không khỏi nhướng mày.
"Cảnh sát quốc tế?"
Đúng vậy, đây là trang phục của Cảnh sát quốc tế, Tô Viễn đã
từng nhìn thấy ở trong quỷ vực của quỷ gõ cửa, giống với bộ Chu
Chính mặc.
Chẳng qua, so với con trai mặc, mỹ nữ mặc vào sẽ làm cho người
ta có cảm giác khó hiểu, cảm giác kích thích?
"Cậu biết rôi thì tốt, ngược lại tôi cũng đỡ rất nhiều việc." Cô gái
khẽ gật đầu.
Quỷ dị chính là, cô không có mở miệng nói chuyện, nhưng thanh
âm vẫn dễ dàng truyền ra từ trong thân thể cô, không hề khác
người bình thường.
Đây là nói giọng bụng đúng không?
Nghe nói, nói giọng bụng là một loại kỹ thuật phát âm đặc biệt,
sử dụng khoang trống để phát ra âm thanh, nguyên lý là giảm
thiểu động tác của môi, một số cử động miệng không thể tránh
khỏi nhất định phải mấp máy môi. Trong bụng dùng sức điêu hòa
hơi thở khoang bụng, đánh vào bộ phận đặc biệt của dây thanh
quản, dây thanh rung lên, từ đó phát ra âm thanh.
Cái này càng giống với một loại kỹ xảo, Tô Viễn từng nghe nói có
một năng lực như vậy, nhưng nói giọng bụng cũng không thể làm
được giống như người này, nhả chữ rõ ràng, phát âm đúng
chuẩn, cũng không ậm ờ.
Hắn cẩn thận quan sát, rốt cục Tô Viễn cũng phát hiện dị thường.
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm vốn có thể khiến tất cả chàng trai mơ
ước lại bị một loại đường chỉ nhỏ trong suốt trong suốt khâu lại,
từ xa nhìn không thấy, chỉ khi lại gân mới có thể phát hiện khác
thường.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 60
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...