Dẹp hết những suy nghĩ linh tinh của mình, Tô Viễn lại bắt đầu
tiếp tục suy nghĩ rốt cuộc quỷ gõ cửa đã đến từ lúc nào? Nếu Chu
Chính vào trường giảng bài cho những học sinh kia, vậy chứng tỏ
quỷ gõ cửa cũng đã đến. Khả năng quỷ vực của quỷ gõ cửa có
thể di chuyển tới bất kỳ vị trí nào đã được quỷ vực bao phủ, cho
nên vì phòng ngừa bất trắc, Tô Viễn cảm thấy mình hẳn là cũng
phải tham gia trước mới được.
Về phần có thể bị Chu Chính phát hiện hay không, cùng lắm thì
đến lúc đó lại sử dụng năng lực của lệ quỷ là được, hắn cũng
không giống ngự quỷ giả bình thường, vì hắn không cần phải cố
ky lệ quỷ hồi sinh phiên phức như vậy.
Nghĩ là làm, Tô Viễn lập tức đứng dậy tính tiên, rời khỏi cửa hàng
thức ăn khuya này đi về phía cổng trường. Nhưng sau khi đi vào
trường học, nơi này quả thật là một mảnh yên tĩnh, tuy rằng
trong phòng học có ánh đèn, nhưng lại không cảm giác được sự
sống.
"Đã tới rồi sao? Nhanh như vậy."
Vẻ mặt Tô Viễn trở nên nghiêm túc, tình huống này chính là quỷ
gõ cửa đã kéo tất cả mọi người vào quỷ vực. Những người bị kéo
vào còn cho rằng mình đang ở trong trường học, trên thực tế
sớm đã không biết chạy đi đâu, đây chính là nguyên nhân quỷ
vực được gọi là năng lực không thể phá giải.
Quỷ có quỷ vực không nhất định là không thể giải quyết, thế
nhưng con quỷ không thể. giải quyết được nhất định sẽ có quỷ
vực.
Ngự quỷ giả khác khi đối mặt với loại tình huống này có lẽ chỉ
đành bó tay, nhưng Tô Viễn thì không, hắn có quỷ cước có thể ra
vào quỷ vực, đó là hai chân của lệ quỷ nhưng nay lại xuất hiện ở
trên người Tô Viễn.
Chỉ thấy hắn bước về phía trước, bước chân nhất thời trở nên quỷ
dị, thân hình giống như trở nên méo mó, như ẩn như hiện, tựa
như màn hình ti vi bị chập mạch, cứ lập lòe chớp tắt, chỉ đi vài
bước, cả người hắn đã biến mất ở trong hiện thực.
Dựa vào năng lực của lệ quỷ, Tô Viễn đã thành công xâm nhập
vào quỷ vực của quỷ gõ cửa.
"Cũng may quỷ vực của nó bây giờ vẫn không quá mạnh, không
biết vê sau nếu Dương Gian mở ra quỷ vực tâng năm, tâng sáu
thậm chí là tâng bảy, mình còn có thể ra ngoài hay không..."
Cả lãnh thổ quỷ vực không có một tia sáng, bóng tối giống như
thủy triều che lấp hết thảy, toàn bộ quỷ vực giống như bị lão hóa
nhanh chóng, trong không khí tản ra một mùi u ám mục nát, quả
thực vô cùng khó ngửi.
Tô Viễn thành công xâm nhập vào quỷ vực của quỷ gõ cửa, hắn
theo bản năng nhíu mày, giờ phút này bóng tối trong quỷ vực che
khuất tất cả, cho dù là hắn cũng không có cách nào nhìn thấu.
"Đúng rồi, mình không có quỷ nhãn nên không nhìn thấu được
quỷ vực của quỷ gõ cửa, thật là phiền phức..."
Tô Viễn khẽ nhíu mày, vừa nghĩ tới trong quỷ vực còn có quỷ nô,
không khỏi càng thêm đau đầu.
Chỉ có hai biện pháp để tìm được quỷ gõ cửa ở trong quỷ vực,
một là chờ quỷ gõ cửa giết xong tất cả mọi người, tất nhiên sẽ
tìm được nó. Hoặc là giống như Dương Gian, dùng âm tần hấp
dẫn nó đến đây, đáng tiếc Tô Viễn lại không có, cho nên chỉ có
thể thử vận may, đi dạo trong quỷ vực, hy vọng quỷ gõ cửa có
thể tự mình dâng tới cửa.
Chính lúc Tô Viễn còn đang tìm kiếm tung tích lệ quỷ thì Chu
Chính lại đang tranh chấp với quỷ gõ cửa.
"Cốc cốc cốc.....
Nương theo tiếng gõ cửa vang lên, nhóm thanh niên trong phòng
học liên tiếp gặp nạn, chỉ thấy sự kinh hoàng trên mặt bọn họ vẫn
chưa tan đi. Họ nằm sấp trên bàn, mắt và miệng mở to, sắc mặt
như tro tàn, cả người tản ra một mùi hôi thối của thi thể, giống
như đã chết mấy ngày rồi.
Trước nay lệ quỷ giết người chưa từng nói đạo lý, trong phòng
học có hơn bốn mươi người, nhưng chỉ trong phút chốc từ khi quỷ
gõ cửa xuất hiện, cũng đã có bảy tám người nằm sấp trên bàn
không nhúc nhích, nhìn qua như đã chết được một thời gian.
Có thể dự đoán được chỉ cần quỷ gõ cửa không ngừng lại, ước
chừng toàn bộ người trong lớp học này sẽ chết hết.
Đã có không ít người bị dọa khóc lóc đến xụi lơ, bọn họ giống
như con mồi rơi vào trong lông sắt, tràn đầy sợ hãi, khiếp sợ đến
run rẩy.
Lúc này, một người trong số đó bỗng nhiên hô lên: "Chu Chính,
vẫn chưa nghĩ ra biện pháp sao? Nếu không nghĩ ra được thì
chúng ta đều phải chôn thây ở chỗ này."
"Dông dài, nếu các người không đợi nổi thì tự mình chạy trốn đi,
đừng trông cậy vào tôi.
Chạy loạn trong quỷ vực là nguy hiểm nhất, nói không chừng một
hành động lơ đãng sẽ phù hợp với quy luật giết người của lệ quỷ
rồi sẽ bị lệ quỷ tấn công. Cho nên trước khi thăm dò biết rõ quy
luật hành động của lệ quỷ, tốt nhất không nên hành động thiếu
suy nghĩ, nếu không có thực lực mạnh mẽ thì người chết nhanh
nhất chắc chắn sẽ là người nhảy nhót lung tung.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 5
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...