Đang lúc hắn chuẩn bị hành động, một đứa bé toàn thân xanh
đen dùng tốc độ kinh khủng bò trên vách tường với tư thế quái
dị, giống như một con nhện.
Một đôi mắt tròn to đen kịt nhìn xung quanh, ánh mắt nó không
có một tia tình cảm của nhân loại, mà mang vẻ chết chóc.
Nó vốn muốn đi theo hướng Dương Gian rời đi, chỉ là lúc này đột
nhiên nó dừng lại, quay đầu nhìn vê phía Tô Viễn ở phía xa, tò
mò đánh giá.
Trong nháy mắt, quy luật giết người của quỷ anh bị kích hoạt,
mặc dù quỷ anh vừa bò ra khỏi bụng Chu Chính là quỷ gốc,
nhưng vẫn là quỷ anh giai đoạn một.
Quỷ anh giai đoạn đầu ra đời có trạng thái đói khát, sẽ ngẫu
nhiên ăn thịt người gần đó nó có thể nhìn thấy, cho nên chính vì
vậy mà Dương Gian bị theo dõi, mà hiện tại Tô Viễn cũng bị nhìn
thấy.
Hiện giờ Tô Viễn cũng bị quỷ anh phát hiện, có nghĩa là hắn cũng
nằm trong mục tiêu công kích của quỷ anh.
Quỷ anh lớn lên bằng cách ăn thịt người.
Bỗng dưng, Tô Viễn chỉ cảm thấy một dòng khí lạnh lẽo nhanh
chóng lại gân, loại cảm giác này giống với lúc đối mặt với quỷ gõ
cửa, như lúc quỷ gõ cửa giơ tay lên chuẩn bị kích phát quy tắc
giết người vậy.
Trong nháy mắt hắn lập tức phản ứng lại, là quỷ anh đang động
thủ.
"Thằng nhóc này, tao còn chưa có ý định xử lý mày mà mày đã
muốn ăn thịt tao rồi?"
Tô Viễn không ngừng cười lạnh, phía sau hắn có một cánh tay trẻ
nhỏ kéo dài quỷ dị, cánh tay dọc theo bóng tối nhanh chóng mò
tới, tấn công Tô Viễn nhưng chỉ chạm phải khoảng không.
Thân hình Tô Viễn giống như ảo ảnh, nhìn qua có vẻ như vẫn
đang ở tại chỗ, nhưng cơ thể thật đã biến mất từ lâu, hắn trốn
vào quỷ vực tâng thứ hai, tránh được đòn tấn công của quỷ anh.
Tấn công lân đầu thất bại, quỷ anh quái dị nhìn Tô Viễn, cánh tay
bị kéo dài chậm rãi thu lại, nó nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh
tròn xoe tản ra ánh sáng quỷ dị, có vẻ như không hiểu vì sao thức
ăn ngay trước mắt lại nhìn không thấy, sờ không tới.
Không đợi nó hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì, một bàn chân tản ra
mùi khét đột nhiên xuất hiện bên cạnh đá bay nó.
Bất ngờ không kịp đề phòng, quỷ anh bị đá bay dính thẳng vào
tường, một lúc sau mới Tlạch cạch" một tiếng rôi trượt xuống rơi
trên mặt đất.
Chậc chậc chậc... Nếu để bên ngoài bị người khác nhìn thấy, hắn
sẽ bị mắng đến không ngóc đầu lên nổi mất.
Một đá đá bay quỷ anh nhưng vẻ mặt Tô Viễn không chút thay
đổi, không hề có cảm giác thành tựu.
Dường như tiếp xúc với quỷ thủ khiến quỷ anh bị ảnh hưởng, có
lẽ có thể hạn chế nó trong một thời gian ngắn không thể hoạt
động.
Nhưng loại hạn chế này chỉ là tạm thời, quỷ anh nhanh chóng
khôi phục lại hành động, hình như lân này nó đã bị chọc giận, nó
kêu lên với Tô Viễn một cách quái dị "Oa oa oa', sau đó hai má nó
nứt ra, miệng cũng há to, vượt qua giới hạn của con người. Nó
nhảy bổ vê phía Tô Viễn như muốn nuốt sống hắn.
Lần này Tô Viễn không nương tay nữa, quỷ cước ởđi lại, né tránh
tập kích của quỷ anh, mặc dù bây giờ quỷ anh mới ở giai đoạn
một nhưng dù sao nó cũng là lệ quỷ. Nếu không phải hắn không
cần để ý vấn đề lệ quỷ hồi sinh, có thể tùy ý sử dụng năng lượng
lệ quỷ thì Tô Viễn chỉ có thể trốn càng xa càng tốt, nào còn có
thể không kiêng dè gì như bây giờ.
Đừng kêu nữa, có gọi tao cũng sẽ không làm bố mày đâu, đừng
nghĩ đến làm con trai tao. Nếu mày đến giai đoạn bốn thì tao chỉ
đành co giò bỏ chạy, mặt trời xa bao nhiêu thì chạy xa bấy nhiêu,
nhưng giờ mày chỉ ở giai đoạn một, vậy tao không khách khí nữa.
Nói xong Tô Viễn lạnh nhạt giơ tay lên, cân "dạy con từ thuở còn
thơ", nếu không chờ đứa nhỏ lớn lên thì hắn không đánh lại.
Ngay sau đó, cuộc đối kháng linh dị bắt đầu, quỷ thủ trong suốt
lặng lẽ che hai mắt quỷ anh, quỷ che mắt, quỷ anh vốn đang
xông về phía Tô Viễn lập tức dừng lại, bởi vì nó mất đi mục tiêu
tập kích.
Muốn tránh bị quỷ anh giai đoạn một tập kích, quan trọng nhất là
rời khỏi tâm mắt của nó, không thể bị nhìn thấy, mà bây giờ quỷ
thủ che mắt quỷ anh, vừa vặn giúp Tô Viễn tránh được quy luật
giết người của quỷ anh.
Quy luật giết người của nó bị một lực lượng linh dị khác ngăn trở,
hơn nữa lực lượng này còn bắt đâu áp chế nó. Dường như giữa
hai người duy trì sự cân bằng vi diệu, quỷ anh ngừng hoạt động,
quỷ thủ cũng không thu hồi linh dị, vẫn che mặt quỷ anh.
Đổi lại là ngự quỷ giả bình thường, thời gian dài sẽ dẫn đến lệ
quỷ của bản thân hồi sinh, dù sao lực lượng củ ngự quỷ giả có
hạn, mà quỷ anh lại là lệ quỷ chân chính.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 16
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...