Chỉ là vừa nghĩ tới hình ảnh có thể xuất hiện kia, Tô Viễn liền cảm
thấy một trận lạnh lẽo.
Ôi, cay mắt quái
"Vậy anh muốn sao? Như vậy đi, tôi cho anh một triệu, hơn nữa
còn để cho em trai đích thân xin lỗi anh, mọi người mỗi người lui
một bước.'
Đối với người thường mà nói, một triệu đích xác không phải là
một con số nhỏ, nếu trước đó đối phương không lấy súng ra, nói
không chừng Tô Viễn cũng sẽ đồng ý, nhưng một khi móc ra vũ
khí, hết thảy đều biến chất. Càng đừng nói là sau khi hắn lộ thân
phận, tên công tử bột kia còn dám bắn hắn.
"Viễn Tử, hay là thôi đi..."
Lúc này, Sử Tiến đi tới, có chút lo lắng nói, nói thật, một màn
phát sinh hôm nay quả thực vượt quá tưởng tượng của cậu: ta,
cũng phá vỡ nhận thức vốn có của cậu ta, trên thế giới này lại
thật sự tồn tại siêu năng lực?
Tuy rằng nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì, nhưng hai người
ăn mặc cổ quái đối diện hẳn là cùng loại người với lão Tứ, đối
phương có hai người, mà lão Tứ chỉ có một, không cân phải bởi vì
những người này để cho Viễn Tử gánh chịu nguy hiểm. Dù sao
đối phương còn có cả súng, hơn nữa nguyên nhân của chuyện
này cũng là bởi vì bọn họ, lỡ Viễn Tử xảy ra chuyện gì, cậu ta sẽ
áy náy cả đời.
Tô Viễn nhìn cậu ta một cái, lại nhìn những người khác đứng sau
Sử Tiến, dáng vẻ những người này cũng khẩn trương, sợ hãi và
bất an, chuyện xảy ra hôm nay đã dạy cho bọn họ một bài học
cực kỳ sinh động.
Thế giới không đơn giản, họ chỉ sống trong quỹ đạo vốn có của
những người bình thường, nếu không phải bởi vì chuyện này, chỉ
sợ vĩnh viễn không tiếp xúc được với một thế giới khác.
Kỳ thật cũng không phải nói không tiếp xúc được, sau này khi sự
kiện linh dị gia tăng, người thường cũng có thể tiếp xúc, chẳng
qua chờ đến lúc tiếp xúc, hơn phân nửa đã bị cuốn vào trong sự
kiện linh dị.
Tô Viễn có thể hiểu được nội tâm Sử Tiến lo lắng điều gì, nhưng
đến giờ đã không còn là vấn đề bỏ qua hay không, ngự quỷ giả
đều là một đám người đầy tật xấu, cho dù hắn thật sự tiếp nhận
lời xin lỗi của đối phương, nhưng ngày nào đó đối phương nhớ tới
chuyện này muốn trả thù thì hắn nên làm gì?
Hắn là ngự quỷ giả có thể không cần sợ, nhưng những người
khác làm sao bây giờ? Đầu là người bình thường mà thôi, nếu
qua một thời gian, đối phương quay lại trả thù, bọn họ lấy gì
phản kháng?
Cái khác không nói, lấy chuyện tối nay, nếu như không phải hắn ở
chỗ này, kết quả của Sử Tiến và mấy nữ sinh này tuyệt đối sẽ
không tốt.
Thế giới này tràn ngập hiểm ác và tàn khốc, bất kể là phía cảnh
sát hay là tổng bộ đều không thể bởi vì mấy người bình thường đi
đối phó một vị ngự quỷ giả, cho dù là ngự quỷ giả dân gian.
Chỉ cân không quá mức, họ đều sẽ mở một mắt nhắm một mắt,
hoặc là đợi lúc thích hợp rồi tính sổ.
Bởi vì nguy hiểm quá lớn, dù dù là ngự quỷ giả vận dụng lực
lượng linh dị gây nên nguy hại hay bởi vì lệ quỷ hồi sinh tạo
thành sự kiện linh dị, nguy hại này còn quan trọng nhiều hơn so
với mấy người bình thường.
Trừ phi đối phương làm ra hành động gây nguy hiểm cho xã hội,
tạo thành hủy diệt rất lớn, chạm tới điểm mấu chốt của tổng bộ.
Ngự quỷ giả sau khi khống chế lệ quỷ, dưới sự tra tấn của lệ quỷ
và cái chết, tâm tính đã sớm trở nên vặn vẹo, những người như
Chu Chính hoặc Đồng Thiến cũng chỉ là số ít, Tô Viễn kính nể bọn
họ, nhưng sẽ không trở thành bọn họ.
Nếu muốn sống sót trong thế giới đáng sợ này, chỉ có học hỏi
Dương Gian, biện pháp của anh ta mới đúng.
Phải cho người khác biết nếu chạm đến điểm mấu chốt của hắn,
phải trả giá như thế nào.
Nếu không chỉ e lại dẫm phải vết xe đổ của Nghiêm Lực!
Để tránh phát sinh chuyện như vậy, Tô Viễn cảm thấy cân phải
thể hiện bản lĩnh của mình một chút, mà hai ngự quỷ giả này
chính là gà Tô Viễn chuẩn bị lấy ra giết gà.
Dù sao không ai muốn sau này bị người khác nhớ thương.
Tô Viễn không lên tiếng, không chấp nhận điêu kiện tiếp của
Vương Phi, ánh mắt khẽ động, hắn nổi lên sát tâm, bâu không khí
nhanh chóng chuyển biến, người sáng suốt đều có thể phát giác
tình huống lúc này không thích hợp.
Trong lúc bất chợt, tên xăng pha nhớt Nhạc Trấn Sơn bên cạnh
Vương Phi bỗng nhiên đưa tay tạo dáng hoa lan chỉ, ưỡn ẹo nói:
"Ai nha. Tất cả mọi người đều là ngự quỷ giả, cần gì bởi vì
chuyện nhỏ này mà làm khó chịu như vậy, anh trai đẹp trai này,
cái tên Vương Phi này đầu óc thẳng đuột, vừa sĩ diện lại bao che
khuyết điểm, anh nể mặt người ta nha, nô gia quỳ xuống câu xin
anh L.
Cái tên chuyển giới lỗi này, đừng tưởng răng anh khen tôi đẹp trai
thì tôi sẽ bỏ qua, đừng có mơ.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 89
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...