Nhưng mà giờ phút này mặt mày ông ta ủ rũ, nhỏ giọng nói
chuyện với đạo sĩ bên cạnh: "Nhất Thanh đạo sĩ, ông nhìn xem
chính là nơi này, công viên giải trí này chính là tâm huyết rất lớn
của tập đoàn. Vốn chúng tôi muốn xây dựng nó thành một trong
những điểm tham quan nổi tiếng nhất thành phố Tân Hải, chỉ
riêng đấu thâu bao gồm cả giai đoạn một công trình đã tốn năm
tỷ, nhưng mới kinh doanh chưa được mấy tháng, mới mấy ngày
đầu xuất hiện đã có người mất tích. Ngài giúp tôi xem nơi này rốt
cuộc xảy ra vấn đề gì, nơi khác còn tốt, chính là căn nhà quỷ này,
du khách đều là ở bên trong căn nhà quỷ này mất tích..."
Vẻ mặt người đàn ông lấy lòng tươi cười dẫn đạo sĩ đi tới, phía
sau có ba năm người đi theo, Tô Viễn phát hiện đạo sĩ này quả
thật có vài phân bản lĩnh.
Sắc mặt hồng nhuận, để râu dê, ánh mắt sáng hữu thân, búi tóc
đạo sĩ, tiên phong đạo cốt, cả người làm cho người ta có một loại
cảm giác gầy gò, rất giống một cao nhân đắc đạo thành công.
Có bản lĩnh thật sự hay không biết, nhưng nhìn qua hình như rất
lợi hại...
Nhưng Tô Viễn không thể cảm giác được có dấu vết lệ quỷ trên
người ông ta, điều này đủ để chứng minh đạo sĩ này không phải
là ngự quỷ giả.
Ngự quỷ giả đều rất đặc biệt, đặc điểm dễ thấy nhất chính là
phương diện tinh thần, bởi vì thời gian dài bị lệ quỷ hồi sinh tra
tấn nên tinh thân của bọn họ sẽ bất tri bất giác bị ảnh hưởng. Từ
đó họ bị thay đổi, trong thời gian dài, ở phương diện hành vi sẽ
càng ngày càng giống lệ quỷ.
Mà mặt thuộc vê con người sẽ dần dần biến mất, cho dù ngự quỷ
giả bình thường đến đâu, trạng thái tinh thân cũng không thể giữ
hoàn hảo, chuyện này cho dù là Tô Viễn cũng không cách nào
tránh khỏi. Nếu không phải ngự quỷ giả, vậy khẳng định là một
cao nhân, người có thể đối phó với quỷ chỉ có quỷ, đây là sự
đông thuận trong giới.
Điều này cũng có nghĩa ông ta một kẻ lừa đảo trên giang hồ.
Vị cao nhân này nghe xong lời của người đàn ông trung niên, ông
ta dạo một vòng trước cửa nhà quỷ, tay câm la bàn, một mình
ngồi xổm một bên lẩm bẩm không biết đang nói gì. Ông ta nhìn
trái nhìn phải, một lát sau lại gật gật đầu, dáng vẻ hiểu rõ, giống
như đã hoàn toàn hiểu rõ chuyện xảy ra trong công viên.
Cũng không rõ rốt cuộc ông ta hiểu rõ ràng cái gì, hay là trong
lòng đã nghĩ xong kịch bản.
"Thì ra là như thế, ông chủ Trần, ta đã hiểu được là chuyện gì xảy
ra, phòng quỷ này của ông quả thật có vấn đề, âm khí vô cùng
nặng, chỉ sợ sớm đã sinh ra thứ tà ma, khó trách vừa tiến vào ta
đã cảm thấy không thích hợp.
Ấy, họ Trần?
Chẳng lẽ ông chính là anh Trân?
Ánh mắt Tô Viễn cổ quái nhìn ông lão này, cái này con mẹ nó có
giống đâu? Còn cái búa đập sọ đâu?
Không! Ông chủ Trần của ngôi nhà khủng bố không thể đi vào
"khủng bố sống lại" được, hai người không cùng một hệ thống !
Tô Viễn lắng lặng nghe đạo sĩ kia khoác lác, trình độ lừa đảo này
còn rất cao, cứ nói hết cái này lại đến cái khác, có thể thấy ông
chủ Trân không ngừng gật đầu, có vẻ như tin là thật.
Được! Vậy còn bị lừa, cũng không biết người này làm thế nào để
trở thành ông chủ, dễ dàng bị lừa gạt như vậy.
Tô Viễn mất đi hứng thú đối với những người này, hắn dừng một
chút rồi xoay người đi vê phía nhà khủng bố.
Hôm nay hắn phải biết được kết quải
Cửa lớn phòng quỷ khóa chặt, nhưng không hề ảnh hưởng đến
Tô Viễn được bao quanh bởi quỷ vực, hắn dễ dàng đi vào.
Sau khi tiến vào nhà quỷ, Tô Viễn thu lại quỷ vực, quỷ vực có thể
tránh rất nhiều nguy hiểm, nhưng cũng sẽ ngăn cách cảm ứng
với lệ quỷ.
Cũng không phải tất cả lệ quỷ đều có thể xâm lấn quỷ vực, cũng
có vài lệ quỷ, trước khi không phù hợp với quy luật giết người của
nó, cũng không đi ra ngoài hoạt động.
Ví dụ sự kiện linh dị đầu tiên mà Tô Viễn gặp phải, như người
rơm nhiễm máu kia, quy luật giết người của nó chính là bạn
không thể động đậy, thậm chí ngay cả nháy mắt cũng không
được, bạn vừa động nó sẽ điên cuồng tấn công.
Từ cửa vào dọc theo cầu thang đi xuống, Tô Viễn đi tới tâng hâm.
Bóng tối cũng không thể ngăn cản tâm mắt của quỷ nhãn, tuy
rằng không đến mức sáng như ban ngày nhưng vẫn có độ sáng
giống như lúc chạng vạng.
Tô Viễn nhìn xung quanh, phát hiện nơi này lại có một cảnh nhà
cổ, từ loại hình có thể thấy khung cảnh này hẳn là minh hôn.
Trên cửa chính nhà cổ treo hai cái đèn lồng đỏ, nhưng vì không
có điện cho nên cũng không sáng. Cửa là loại cửa gỗ kiểu cũ mà
nông thôn hay dùng, trên cửa chính treo hai vòng tròn bằng
đồng, tác dụng tương tự như chuông cửa, hai bên còn dán chân
dung môn thần, trong hoàn cảnh như vậy nhìn có vẻ hung thần
ác sát, thật là dọa người.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 66
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...