"Đây chính là mẫu mới tung ra thị trường, lúc ấy không phải cậu
nói mua hơn chín ngàn sao?" Dương Gian nói.
'Anh em tốt, đến bây giờ tôi cũng không muốn giấu giếm cậu
chuyện này nữa, thật ra tôi là phú nhị đại che giấu thân phận,
thấy dãy cửa hàng trên phố đi bộ không, tất cả đều là của nhà
tôi. Trương Vĩ tôi không thiếu mấy đồng này, sau này tôi bảo ba
tôi mua Nokia, không, vẫn là máy nhắn tin an toàn hơn một chút,
cứ như vậy điện thoại kia sẽ không gọi được.
Trương Vĩ nghiêm túc nói. "Nhà cậu có tiên như vậy sao lại không
công đài phát thanh lên người.
"Đây là một ý tưởng tốt, tôi sẽ xem Xét.
Nói xong Trương Vĩ lại quay đầu nhìn vê phía Tô Viễn: "Lão đại,
anh có muốn đến nhà tôi hay không, phòng nhà tôi rất lớn,
giường nhà tôi vừa rộng vừa thoải mái, nếu không anh ở nhà tôi
đi, tôi nuôi anh È.
Khóe miệng Tô Viễn giật giật, cố nhịn xuống xúc động muốn
đánh chết tên này, đổi lại nếu một cô gái nói vậy thì hắn sẽ cân
nhắc, chứ một thanh niên nói với hắn câu này, Tô Viễn sẽ nghĩ có
phải tên này định đấu kiếm với mình không.
Muốn bị rách hậu môn một lân? Hình ảnh đó quá đẹp, khiến
người ta không đành lòng nhìn thẳng.
"Nếu cậu là nữ mà nói với tôi mấy lời này, tôi sẽ suy nghĩ' Tô Viễn
tức giận nói.
Trương Vĩ nghe xong tỉnh thần phấn chấn/Lão đại, xin cho tôi
phương thức liên lạc, chờ tôi làm xong thủ tục chuyển giới tính sẽ
tới tìm anh.
Những người khác nghe xong nhất thời ngơ ngác nhìn Trương VI.
Nhưng sau khi nghe Trương Ví nhắc tới cuộc gọi điện thoại khủng
bố kia, bọn họ cũng không dám giữ điện thoại, nhìn chúng như
ôn dịch.
"Những điện thoại này đều không cần? Vứt đi rất lãng phí. Dương
Gian nói.
“Cái này, những điện thoại di động này ngươi còn dám dùng sao?
Vừa rôi chỉ bị quỷ gọi điện thoại, nhỡ đâu nó tìm tới thì làm sao
bây giờ." Miêu Tiểu Thiện mở to hai mắt nhìn hắn.
"Không gì khiến tôi sợ hãi bằng cái nghèo, hơn nữa, cũng không
phải không thể bán điện thoại?" Nói xong, Dương Gian nhặt lại
điện thoại di động bị bọn họ vứt bỏ, sau đó lại hỏi: "Thật sự
không cân?”
"Không cần.” Mọi người đồng thanh.
"Các cậu đều là người có tiền, vậy tôi bán số điện thoại dùng rồi
này đi, số tiên bán được, các cậu yên tâm... tôi sẽ không chia cho
các cậu... nếu lần sau tụ họp, coi như các cậu mời cơm.
Không biết có phải Dương Gian cố ý nói những lời này hay không,
nói tóm lại, trải qua một phen như vậy, bọn họ ít nhiều cũng cảm
thấy sợ hãi.
"Được rồi, các cậu trở về đi”, lúc này Tô Viễn mở miệng nói:
Dương Gian, cậu theo tôi tới đây một chút, có một số việc tôi
muốn nói với cậu."
Dương Gian khẽ gật đầu, câm di động đang định đi qua, bỗng
nhiên anh ta thấy bên cạnh còn có một nữ sinh đi theo, không
khỏi có chút kỳ quái: "Vương San San cậu đi theo tôi làm gì 2?
"Cậu... cậu dẫn tôi theo với, tôi không muốn rời xa cậu."
"Tôi phải trở vê ngủ, cậu cũng phải đi theo tôi sao?”
“Tôi không ngại, Vương San San nhỏ giọng nói, vẻ mặt xấu hổ.
"Hả???"
Những người khác không đi cùng với Dương Gian thì mở to hai
mắt.
"Dương Gian, cậu dẫn cô ấy đi cùng đi, những người khác có thể
trở về." Tô Viễn ở cách đó không xa trực tiếp hạ lệnh đuổi khách,
lão đại đã lên tiếng, không ai dám vi phạm, những người khác
nhanh chóng rời đi, chỉ lưu lại Dương Gian cùng Vương San San
kia.
Những sự kiện linh dị như vậy vẫn sẽ xảy ra trong tương lai, dần
dần trở thành một thảm họa toàn câu, nói cách khác, những
chuyện này sẽ càng ngày càng nhiều chứ không ít đi."
Dương Gian, cậu có ý định gì không?
Ba người tản bộ trên đường phố, Tô Viễn và Dương Đang trao
đổi, mà Vương San San chỉ đi một bên nghe.
Dương Gian lắc đầu: "Tôi chỉ là người mới, tôi không biết chút
nào về sự kiện linh dị."
"Không, cậu rất thông minh, rất ít người có thể giữ bình tĩnh sau
khi gặp phải sự kiện linh dị, hơn nữa còn có thể phát hiện ra một
ít quy luật của lệ quỷ, cậu trời sinh làm nghề này." Trong lời nói
của Tô Viễn không chút che giấu thưởng thức.
"Sau này cậu nhất định sẽ trở thành nhân vật lớn trong giới ngự
quỷ giả."
Đến lúc đó cậu sẽ đăng quang làm vua, trái ôm phải ấp.
Không biết vì sao, đột nhiên trong đầu Tô Viễn toát ra suy nghĩ
trẻ trâu như vậy.
Dương Gian nghe xong lắc đầu: "Chờ tôi có thể sống sót rồi nói
sau.
Tô Viễn cười cười: "Cậu đang lo lắng vấn đề lệ quỷ hồi sinh?"
"Đúng vậy, đây là vấn đê mà mỗi ngự quỷ giả đều lo lắng, mặt
khác, tôi có vấn đề muốn thỉnh giáo anh. Dương Gian nói.
"Vấn đề gì"?
"Rốt cuộc quỷ là gì?"
Câu hỏi này rất hay, tôi cũng muốn biết.
Tô Viễn trâm tư một lát: "Chuyện này tôi rất khó trả lời cậu, bởi vì
tôi cũng không biết, nhưng tôi biết phòng thí nghiệm các quốc gia
hẳn đều đã làm thí nghiệm, có thể bọn họ sẽ biết một cái gì đó
cụ thể."
"Nhưng theo tôi biết, quỷ hẳn là thiên về duy tâm, vậy chủ nghĩa
duy vật phải sửa lại rôi, nói cách khác, quan tài của Newton sắp
không giữ nổi rồi."
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 29
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...