"Ôi... Yêu cầu này của cậu, tôi không thể làm chủ", Triệu Kiến
Quốc ở đầu dây bên kia nói: "Tôi phải xin ý kiến cấp trên, nếu
cấp trên đồng ý, tôi có thể chấp thuận.
"Ồ, cứ tùy ý, tôi chờ tin tức của ông.
Nói xong, Tô Viễn liền cúp điện thoại.
Có bỏ ra mới nhận lại được, như vậy tuy rằng sẽ trực tiếp bại lộ
trước mặt tổng bộ, nhưng cũng không sao cả.
Thực lực thay đổi, tâm tính cũng thay đổi. Sách lược biến hóa
theo thời gian, suy nghĩ của con người cũng giống như vậy, ví dụ
như ngay từ đầu hắn chỉ muốn nằm, chỉ muốn ôm đùi Dương
Gian.
Nhưng bây giờ, hắn vẫn muốn nằm, vê phần ôm đùi hay không
cũng không sao cả.
Ước chừng sau mười phút, Triệu Kiến Quốc gọi điện thoại lại tới,
tỏ vẻ cấp trên đồng ý với điều kiện của hắn.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ đi xử lý."
Mặc dù biết rất có khả năng là kết quả này, nhưng sau khi chân
chính xác định, Tô Viễn vẫn rất vui vẻ.
Bởi vì hắn ăn chắc Triệu Kiến Quốc, hoặc là nói người phía trên
nhất định sẽ đáp ứng, bởi vì cũng không có nhiều lựa chọn hơn.
Mà đối với Tô Viễn cũng không chịu thiệt, có thể sử dụng quyền
lợi của người phụ trách, ở cả thành phố Tân Hải hắn có thể nói là
có thể đi ngang.
Kể cả người của câu lạc bộ cũng thế, muốn động thủ với hắn
hoặc là người bên cạnh hắn, còn phải suy nghĩ ý tứ phía trên mới
được.
Coi như là thêm một bảo đảm cho người bên cạnh, nghĩ như vậy,
thân hình Tô Viễn biến mất tại chỗ, hắn trực tiếp sử dụng quỷ vực
đi lại.
Dùng quỷ vực đi không thể nghi ngờ là xa xỉ, nếu bị ngự quỷ giả
khác biết nhất định sẽ khiếp sợ, bởi vì nó giống như là khi mọi
người dùng gỗ đánh lửa, mà bạn lại trực tiếp móc ra một cái bật
lửa, rõ ràng quá phạm quy.
Dùng phương thức hóa hồng chạy đi là một loại ứng dụng quỷ
vực, nhưng mà người dám đi thử cũng không nhiều, cũng có thể
là bởi vì ngự quỷ giả có quỷ vực cũng tương đối hiếm.
Cho nên sau khi cúp điện thoại, không bao lâu Tô Viễn đã chạy
tới hiện trường, chẳng qua lúc này toàn bộ con đường dẫn vào
trung tâm thành phố đã bị phong tỏa, từng hàng dây cảnh giới bị
kéo lên, vũ khí súng bắn đạn thật ở xung quanh canh giữ, phòng
ngừa có người lâm vào. "Tiên sinh, phía trước xảy ra tai nạn đột
ngột, nơi này cấm đi lại, mời rời khỏi."
Ở phương diện này, tổng bộ lại làm rất tốt, phòng ngừa người
ngoài tiến vào, chỉ tiếc trị ngọn không trị gốc, có thể nhìn ra
sương mù quỷ dị trong bệnh viện đã khuếch tán.
Mấy nhân viên phòng bị ngăn cản Tô Viễn, cũng ý bảo hắn rời đi,
bởi vì phía trước xuất hiện tình huống, nơi này bịt kín đường.
"Tôi tới giải quyết chuyện này."
Tô Viễn giải thích cho những người này, rõ ràng nhân viên cảnh
giới còn hoài nghi, nhưng rất nhanh hoài nghỉ đã bị bác bỏ, bởi vì
phía trên có thông báo. Đó là những người đặc biệt đến để giải
quyết vấn đề.
Cho nên cho dù là nghi hoặc, bọn họ cũng vẫn là thả đi.
"Hiệu suất thật nhanh mà."
Tô Viễn thầm nghĩ, từ khi hắn ở ngoại ô sử dụng quỷ vực trở về,
cũng chỉ trong chốc lát, mà trong mấy phút này, mệnh lệnh cũng
đã đưa xuống, nhìn ra tổng bộ rất coi trọng vụ việc này.
Càng đi vê phía trước, càng thêm yên tĩnh, phồn hoa và huyên
náo bạn đầu đã không thấy bóng dáng, khắp nơi đều là yên tĩnh
như chết.
Trên con đường trống rỗng, tuy rằng xung quanh đều có cảnh sát
vũ trang cảnh giới, nhưng dưới tình huống này hiển nhiên không
ai dám lên tiếng.
Trước đó, những người gần đó đã được sơ tán.
Về phần không thể kịp thời sơ tán, hơn phân nửa cũng bị thâm
nhập sâu trong sương mù, không cách nào cứu viện.
Khi Tô Viễn tiếp tục đi vê phía trước đi qua một ngã tư, ngay cả
cảnh giới cũng không có, con đường phía trước ánh sáng dân dần
tối, cuối cùng rơi vào trong một mảnh sương mù sâu không thấy
đáy.
Sương mù lan rộng, có nghĩa là khu vực hoạt động của bà lão
không còn bị giới hạn trong bệnh viện và khu vực hoạt động của
đã rộng hơn.
Có phải vì không còn người sống trong sương mù?
Tô Viễn thâm nghĩ, lúc hắn rời đi dùng quỷ vực đưa những người
sống còn sót lại trong bệnh viện ra ngoài, duy chỉ lưu lại người
phụ trách Chu Băng ở chỗ này xử lý, nhưng từ tình huống hiện tại
xem ra rất có thể Chu Băng đã chết ở bên trong, cho nên sương
mù lại khuếch tán thêm lần nữa.
Những người sống sót trong sương mù đã bị giết và sau đó tiếp
tục lấn chiếm vào các khu vực khác.
Nếu như suy đoán này, như vậy bà lão này hiển nhiên cực kỳ
khủng bố, nếu cho một thời gian nhất định, cấp bậc sự kiện linh
dị này rất có thể cao đến cấp S.
Đây chính là lệ quỷ khủng bố, nếu không kịp thời ngăn chặn, rất
có thể sẽ dẫn đến một tòa thành bị diệt sạch, thật giống như sự
kiện ngạ quỷ vậy, nếu như không phải Dương Gian bất chấp đi ra
ngoài, phỏng chừng đến lúc đó thành phố Đại Xương sẽ biến
thành địa ngục trân gian.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 132
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...