Thứ ba là không thể đánh dấu được linh dị không thuộc lệ quỷ
gốc, ví dụ như quỷ nô, ví dụ như vật mở rộng lực lượng linh dị
hoặc ngự quỷ giả.
Cho nên muốn phán đoán được thứ đối mặt có phải là lệ quỷ gốc
hay không, kỳ thật đối với Tô Viễn rất đơn giản, chỉ cân đánh dấu
là được.
Mà bây giờ đánh dấu thất bại, cũng đủ để chứng minh hành lang
bên phải ẩn chứa nguy cơ, là thuộc vê một loại linh dị mở rộng.
Mãi cho đến khi lui vê bức tường bình phong, tốc độ cháy của
nến quỷ mới khôi phục bình thường. Thần sắc Tô Viễn không dễ
chịu, tuy hắn khống chế đủ mảnh ghép linh dị, nhưng không ai
dám cam đoan mình nhất định có thể chống lại sự tập kích của lệ
quỷ.
Một khi liên quan đến linh dị, bạn có thể thành công vô số lần,
nhưng thường chỉ cần thất bại một lần cũng đủ để chết.
Hai bên đều có lệ quỷ, mà hắn đều không biết quy luật giết người
của lệ quỷ hai bên, chuyện này vô cùng phiên lòng.
Hiện tại Tô Viễn không có nhiêu lựa chọn lắm, đơn giản chỉ có hai
loại sau.
Hoặc là dựa vào nến quỷ, một mạch xông lên, chỉ cân ở giữa
không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phỏng chừng nến quỷ có thể
chống đỡ đến khi đi hết hành lang. Chẳng qua sau khi đi qua
hành lang, phỏng chừng nến quỷ cũng cạn.
Với Tô Viễn mà nói, nó chính là hàng khan hiếm, dùng hết cây
này, chờ lân sau đánh dấu cũng không biết phải đợi bao lâu.
Nếu như không cân nến quỷ, vậy chỉ có thể thông qua lực lượng
linh dị do bản thân khống chế xông tới, thấy cái đánh cái đó,
thắng bại không cách nào xác định.
Biện pháp đầu cần thận trọng, dè dặt, đáng tiếc nến quỷ không
nhiêu, biện pháp sau phải cứng đầu, đánh thắng thì tốt mà đánh
thua thì xuống địa ngục làm việc.
Ánh mắt Tô Viễn khẽ động, âm thâm suy tư.
"Quỷ che mắt có thể che đậy cảm giác của lệ quỷ đối với bản
thân, nhưng hạn chế tương đối lớn, nếu những đôi giày kia giống
như hành lang bên trái, tương tự phương tiện nguyên rủa thì quỷ
che mắt thì không có tác dụng, bởi vì tương đương với việc hắn
chủ động đứng ra chống lệ quỷ tập kích, có che cũng phí công.'
"Nhưng quỷ cước hẳn là có thể trực tiếp giãm lên, không biết có
thể bị hạn chế hay không. Nói không chừng hắn có thể lấy miễn
phí một đôi giày, lệ quỷ cho hắn đôi giày nhỏ, nhưng nếu cộng
thêm quỷ vực... không biết quỷ vực có thể ngăn cách những đôi
giày kia hay không...
Ấy! Quỷ Vực?
Bỗng nhiên, Tô Viễn nghĩ tới cái gì đó, hắn như có điều suy nghĩ
nhìn chằm chằm bức tường bình phong kia.
Đúng rồi, tại sao hắn phải đi bộ ở hành lang?
Tôi có thể đi đường khác!
Một nhà tư tưởng đã nói rằng, trên đời này làm gì có đường,
người ta đi mãi cũng thành đường thôi. Đó là Lỗ Tấn.
Quỷ vực có thể khiến hắn không để ý đến trở ngại địa hình, vậy
vì sao hắn không trực tiếp Xuyên qua tường?
Tô Viễn vỗ đầu một cái, cảm giác có chút ảo não, nếu nghĩ sớm
một chút nói không chừng cũng không cần gọi quỷ vực.
Hắn cầm nến quỷ tiến lại gân, dưới ánh nến chiếu rọi, bức tường
không có bất kỳ dị thường nào, tốc độ cháy của nến quỷ cũng
không biến hóa.
Tốt, an toàn!
Sau một khắc, quỷ vực bao trùm toàn thân, Tô Viễn trực tiếp
Xuyên qua tường.
Sau khi đến phía bên kia của bức tường, cảnh tượng trước mắt
không khỏi làm cho hắn cả kinh. Cả đình viện đều được bố trí
trong không khí vui vẻ, khắp nơi đều dán đầy giấy cắt chữ hỷ
màu đỏ, giống như có người trong phủ kết hôn.
Nhưng quỷ dị là, chính giữa đình viện bày hai quan tài màu đỏ,
bên ngoài quan tài cũng dán đầy chữ hỉ, giữa hai quan tài còn
dùng vải đỏ nối liên với nhau, một nhóm người vây quanh quan
tài, trên mặt lộ ra ý cười khó có thể che giấu.
Nếu như chỉ là như vậy, Tô Viễn cũng không đến mức cảm thấy
giật mình, hắn ngạc nhiên chính là, những thứ vây quanh quan
tài đều là người sống.
Hoặc là nói, từng là... Và bây giờ đều đã chết.
Những người này có nam có nữ, nắm tay nhau vây thành một
vòng tròn, vây kín hai bộ quan tài, mặt bọn họ rất nguy hiểm,
nhưng đầu lại quay ngược với thân thể.
Nói cách khác, vốn là vị trí sau gáy, giờ phút này lại biến thành
mặt, vị trí mặt biến thành gáy, tựa như cổ xoay tròn một trăm
tám mươi độ, toàn bộ thay đổi phương hướng.
Hai cỗ quan tài, tơ đỏ làm mối, ký kết hôn nhân.
Người chết vây quanh quan tài, khuôn mặt tươi cười, vẻ mặt vui
sướng.
Cảnh tượng này nhìn thế nào cũng vô cùng quỷ di. Tô Viễn có
chút giật mình, theo lý mà nói, lệ quỷ hẳn là sẽ không làm loại
chuyện này, vậy chủ đề tầng thứ nhất của phòng quỷ này vốn là
như vậy?
Hắn cẩn thận đánh giá những thi thể này, phát hiện cũng không
phải đầu bọn họ bị vặn lại mà vốn là như thế, cổ của họ còn
nguyên vẹn không tổn hao gì, giống như sinh ra đã thế, trời sinh
dị dạng.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 69
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...