Người Dấu Yêu

Chương 1064


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 1064: ANH CẢ TỪNG NGHE ĐẾN NHÀ HỌ TỐNG Ở TUYỀN THÀNH CHƯA?

 

Tần Bách Duật không nói tiếp về chuyện ở
Parma.

 

Anh Cả chưa từng đến, không hiểu rõ ngọn nguồn tình hình thực tế ở bên đó, âu cũng dễ hiểu.

 

Sau khi hút được nửa điếu, anh gảy gảy tàn thuốc, "Anh Cả từng nghe đến nhà họ Tống ở
Tuyền Thành chưa?"

 

Nghe vậy, Tần Bách Ngạn đang pha trà cũng khựng lại, "Nhà họ Tống? Có phải gia tộc của
Thiết nương tử không?"

 

Đều là người trải đời, đương nhiên vô cùng quen thuộc với danh hiệu Thiết nương tử.

 

Anh ngước mắt nhìn em trai rồi gật đầu, chẳng hề do dự, vừa suy nghĩ vừa nói: "Nhiều năm trước, khi ba mẹ còn sống, hình như đã từng qua lại với nhà họ Tống."

 

"Lúc đó, khi vừa tiếp nhận toàn bộ doanh nghiệp của gia tộc, anh từng nhìn thấy đề án hợp tác với họ trong tủ hồ sơ."

 

"Có điều, đã quá lâu rồi, sau khi ba mẹ gặp chuyện, thì không tiếp xúc nữa. Sao thế? Nhà họ
Tống có vấn đề gì à?"

 

Tần Bách Ngạn chăm chú quan sát nét mặt của chú Tư.

 

Từ trước đến nay, cậu em trai này của anh vẫn tích chữ như vàng.

 

Điều khiến thằng bé chủ động mở miệng đề cập, chắc chắn có nội tình.

 

Trong phòng sách, sau một khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, Tần Bách Duật dập điếu thuốc, chậm rãi đi tới ngồi xuống bàn trà, cầm tách trà lên nhấp một ngụm, "Anh Cả còn nhớ tên đối tượng hợp tác năm xưa của nhà mình và họ
Tống không?"

 

Tần Bách Ngạn cảm thấy, chú Tư đang làm khó anh.

 

Chuyện đã qua gần hai mươi năm, dù anh từng xem qua tài liệu thỏa thuận, thì cũng chẳng có ấn tượng sâu sắc nào.

 

Nhưng, nhìn thấy ánh mắt chăm chú và nghiêm túc của Tần Bách Duật phóng tới từ vành tách trà, Tần Bách Ngạn cố gắng nhớ lại, trả lời không mấy rõ ràng, "Hình như tên là... Tống cái gì Viễn đó?"

 

"Tống Bình Viễn."

 

Dứt lời, đồ gắp trà trên tay Tần Bách Ngạn rơi xuống bàn, "Đúng, chính là Tống Bình Viễn!"

 

Vừa dứt lời, anh đã cảm thấy không ổn, "Sao chú biết?"

 

Tần Bách Duật không trả lời, bởi vì Tống Bình Viễn chính là ba ruột của Tống Kỳ Ngự.

 

Hơn nữa, mười lăm năm trước, ông ta đã qua đời trong một tai nạn máy bay...

 

Khi điều tra tin tức về Tống Kỳ Ngự, chuyện này cũng được viết trong báo cáo.

 

Ban đầu anh không hề liên tưởng nhà họ Tần và họ Tống với nhau.

 

Nhưng việc trùng hợp hơn là, Tống Bình Viễn ngồi trên cùng chuyến bay gặp nạn với ba mẹ và anh Hai.

 

Những tin tức này đủ để chứng minh quan hệ khi ấy giữa Tống Bình Viễn và nhà họ Tần chẳng hề sơ sài.

 

Nếu suy tính sâu xa, có lẽ sẽ tìm được càng nhiều căn cứ liên quan tới những hành động của Tống Kỳ Ngự.

 

Nhưng Tần Bách Duật không có ý định nói quá nhiều với anh Cả về nội tình ẩn sâu trong đó.

 

Trước mắt, mọi chuyện còn chưa rõ ràng, anh cũng chỉ phán đoán bước đầu mà thôi.

 

Bấy giờ, Tần Bách Ngạn chăm chú dò xét nhìn chú Tư, nhấc đồ kẹp trà lên, thận trọng nói, "Có vấn đề gì à? Chú Tư, đừng gồng gánh một mình như vậy, nếu thật sự là vấn đề giữa hai gia tộc, chú đừng giấu anh!"

 

Tần Bách Duật thổi hơi nóng, nhấp một ngụm hồng trà, sau đó mới hờ hững đáp, "Anh Cả có thể gửi cho em một bản tài liệu hợp tác liên quan đến nhà họ Tống vào năm đó được không?"

 

Sắc mặt Tần Bách Ngạn cứng đờ, cầm cái kẹp trà, gật gù về phía em trai, "Thằng nhóc này, tự ý quá rồi đấy!"

 

Anh biết, chú Tư vốn dĩ không định nói kĩ càng.

 

Thế nhưng, anh vẫn đồng ý yêu cầu này. Còn về phần quan hệ dây mơ rễ má với nhà họ Tống ở
Tuyền Thành, anh Cả cũng định chuẩn bị điều tra.

 

Việc khiến chú Tư chú ý, tuyệt đối không đơn giản.

 

***

 

Đêm đó, Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ngủ lại nhà họ Tần.

 

Có lẽ vì dịp Tết không quay về ở cùng anh chị, cộng thêm anh Cả và chị dâu lại chuẩn bị rất nhiều thứ cho Tiểu Tiểu Tần, trong lòng Nghiên Thời Thất băn khoăn mãi, nghĩ ngợi hồi lâu bèn quyết định ở lại một đêm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...