Người Dấu Yêu

Chương 1478


Chương trước Chương tiếp

Lôi Duệ Tu đứng trong hành lanh đón nhận ánh mắt của dì Liễu. Anh mỉm cười, trả lời không chút do dự, "Vị kia nhà họ Đường là nhà họ Lôi chọn, cháu không thừa nhận, dì Liễu yên tâm, cháu sẽ xử lí tốt mấy chuyện râu ria này."

 

"Vậy thì tốt, cháu cũng đừng chủ quan. Dì nghe nói gần đây nhà họ Đường đang lên như diều gặp gió, bọn họ cũng không phải là người dễ đối phó đâu. Nếu cháu có phiền phức gì không giải quyết được thì nhớ nói với dì, hoặc là đi tìm bác Liễu của cháu cũng được."

 

"Vâng, nếu cần cháu sẽ đi, dì Liễu đừng lo."

 

Dì Liễu nghe xong liền không nói nhiều nữa. Dù sao cũng là chuyện nhà họ Lôi, bà nói nhiều cũng không giải quyết được gì.

 

Khi Lôi Duệ Tu và Ôn Tranh trở lại bãi đậu xe, vừa ngồi vào xe cô đã nói: "Dì Liễu là người nhà họ Liễu à?"

 

"Nhận ra rồi à?" Lôi Duệ Tu cười kín đáo.

 

Ôn Tranh "ừ" một tiếng, "Dì hỏi em với anh quen nhau ở đâu, hơn nữa còn khẳng định chắc chắn em không phải con cháu gia tộc nào ở Nam Hải. Đã vậy thái độ của dì với anh rất hòa nhã, nhìn qua không giống như vừa mới quen."

 

Lôi Duệ Tu cười khẽ, hạ giọng giải thích, "Có thể tin tưởng dì Liễu, hay phải nói là có thể tin tưởng cả nhà họ Liễu."

 

Ôn Tranh gật đầu theo bản năng, không tiếp tục đề tài này nữa.

 

***

 

Chiều tối, bọn họ ăn cơm tối tại một nhà hàng Âu ở trung tâm thành phố.

 

Chưa đến bảy giờ, Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu đã về đến nhà họ Lôi.

 

Về được một lát, quản gia tới thông báo ông chủ gọi cậu Cả đến biệt thự.

 

Sau khi Lôi Duệ Tu đi, Ôn Tranh cũng mặc lại bộ đồ người giúp việc, lấy hồ sơ các thành viên trong nhà họ Lôi từ dưới gối ra, định ngồi trong phòng đọc lại lần nữa.

 

Nhưng cô vừa đọc được vài phút thì có tiếng gõ cửa phòng.

 

Ôn Tranh bỏ tài liệu xuống, kéo cửa ra thì không khỏi kinh ngạc, "Sao anh lại tới đây?"

 

Hàn Mạt đứng cầm mấy cuốn sách ngoài cửa, trước khi đưa đến còn nói: "Ông chủ bảo tôi đưa mấy cuốn sách này cho cô. Bắt đầu từ ngày mai, ông chủ sẽ sắp xếp cố vấn tài chính của nhà họ Lôi lên lớp cho cô. Cô làm quen với chương trình tài vụ này trước đi, đúng mười giờ sáng mai đến phòng sách của ông chủ bắt đầu học."

 

Ôn Tranh nhận lấy sách, nghiêm túc gật đầu, "Cảm ơn, tối nay tôi sẽ đọc."

 

"Khoảng thời gian tới, hẳn là cậu Cả sẽ theo ông chủ đến công ty xử lí nghiệp vụ, nên ban ngày cậu ấy đều sẽ ra ngoài. Ông chủ bảo tôi nhắn với cô, đừng tưởng mọi chuyện sẽ thuận lợi sau khi cô với cậu ấy nhận lại nhau. Cô đừng quên chuyện cô đã nhận lời ông chủ lúc trước!"

 

Nghe giọng điệu chính trực thẳng thắn của Hàn Mạt, Ôn Tranh cười nhạt, "Nhờ anh giúp tôi chuyển lời đến ông chủ, tôi sẽ không quên."

 

Hàn Mạt mím môi gật đầu, sau khi ngừng giây lát lại bổ sung, "Nội dung hiện tại mà cô đang học đều là những kiến thức cơ bản nhất liên quan đến cách thức quản lý gia tộc. Tôi nghe ý tứ của ông chủ, nếu cô tiến bộ không tồi, có lẽ ngài ấy sẽ cân nhắc đến việc đưa cô ra nước ngoài bồi dưỡng một thời gian. Cô... chuẩn bị sẵn tâm lí đi!"

 

Ôn Tranh ngạc nhiên nhìn Hàn Mạt, mấp máy môi nhưng lại không nói nên lời.

 

Có lẽ yêu ai yêu cả đường đi, thế nên ông chủ nhà họ Lôi mới có thể dốc hết lòng giúp cô nâng cao năng lực.

 

Trước kế hoạch này, Ôn Tranh cũng chưa tỏ thái độ gì.

 

Nếu cô thật sự cần phải ra nước ngoài học hỏi thì cô cũng tự nguyện đón nhận ý tốt đó.

 

"Không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước!"

 

Thấy Ôn Tranh rất lâu không nói gì, Hàn Mạt tạm biệt rồi xoay người đi về phía thang máy.

 

Ôn Tranh ôm sách, đứng ở cửa nhìn theo bóng lưng anh ta, khẽ thở dài rồi quay lại phòng ngủ.

 

Bắt đầu từ tối hôm đó, Ôn Tranh chuyên tâm vùi đầu vào đủ các loại bài vở mà ông chủ sắp xếp cho mình.

 

Đúng như lời Hàn Mạt nói, mới sáng sớm ngày hôm sau, Lôi Duệ Tu đã theo ông chủ ra ngoài.

 

Ôn Tranh cũng có đầy đủ thời gian và không gian đến phòng sách nghiêm túc nghe giảng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...