Ưng Phi Phi cảm động, "Thập Thất, cậu định đi cửa sau cho tớ à?"
Nghiên Thời Thất cười lắc đầu, "Tớ làm gì có mặt mũi lớn đến mức đi cửa sau cho cậu được. Tớ chỉ nghe nói Kiều thị đang tuyển nhân viên phân tích số liệu thôi, cậu nộp hồ sơ thử xem."
"Cậu đừng thiếu tự tin như vậy, so với sinh viên vừa ra trường thì cậu có nhiều kinh nghiệm hơn nhiều. Nếu có thể vào làm ở Kiều thị thì cậu cũng không cần lo lắng đến cơm áo gạo tiền nữa. Thử xem đi, tớ tin cậu làm được!"
Có lẽ lời động viên của Nghiên Thời Thất rất êm tai, mà Ưng Phi Phi cũng dao động theo.
Cô nàng lại mở laptop trên bàn ra, nhưng miệng vẫn còn khiêm tốn ngại ngùng, "Cậu đã nói vậy thì để tớ thử xem."
"Nhưng tớ không thấy thông báo tuyển dụng của Kiều thị trên trang tuyển dụng, có phải đã tìm được người rồi không?"
"Cậu lên trang Web chính thức của Kiều thị xem thử đi, tớ đi vệ sinh đã. Nếu có vị trí thích hợp thì cậu cứ nộp hồ sơ đi nhé!"
Ưng Phi Phi đã tập trung chú ý lên máy tính, vừa lướt trang web vừa gật đầu, "Ừ, ừ, tớ thử nhìn một lượt xem."
Mắt Nghiên Thời Thất lóe qua tia ranh mãnh, cầm điện thoại lên tầng.
Vào phòng ngủ chính, Nghiên Thời Thất đóng kĩ cửa phòng rồi dựa lưng lên cửa gọi cho Kiều Mục.
"Ây dô, em dâu, gọi anh có việc gì không?"
Nghe giọng trêu chọc của Kiều Mục thì thấy tâm trạng anh ta không tệ.
Nghiên Thời Thất cũng không vòng vo, nói thẳng vào việc chính, "Anh hai Kiều, em muốn nhờ anh một việc!"
Kiều Mục lập tức đứng đắn hơn nhiều, "Việc gì? Em nói đi, không cần khách sáo với anh!"
Nghe Kiều Mục thoải mái nói như vậy, Nghiên Thời Thất kể vắn tắt lại đầu đuôi câu chuyện cho anh ta nghe. Kiều Mục im lặng một lát, cuối cùng cười nói, "Chỉ việc nhỏ này thôi à?"
"Vâng, em không hiểu rõ cơ cấu nhân sự của Kiều thị lắm nên muốn hỏi anh xem có tiện cho cô ấy đi làm không?"
Kiều Mục nghiêm túc, "Tiện chứ! Nhưng chính em cũng có Studio Tứ Thất mà, sao không bảo cô ấy đến đấy làm? Như thế chẳng phải đơn giản hơn nhiều sao?"
Anh ta không hiểu cách làm của Nghiên Thời Thất cho lắm. Theo anh ta biết thì tốc độ phát triển của Tứ Thất rất nhanh, mới ngắn ngủi hai tháng đã chuẩn bị thuê thêm phòng để mở rộng rồi.
Nếu Ưng Phi Phi muốn đến Tứ Thất làm thì chỉ cần Nghiên Thời Thất nói một câu là được, tội gì phải dùng cách quanh co lòng vòng này để đưa người vào Kiều thị làm gì.
Nghiên Thời Thất mím môi, nhìn ra ngoài cửa sổ phòng ngủ, "Quy mô của Tứ Thất quá nhỏ, cho cô ấy đến làm thì thiệt thòi cho cô ấy quá."
"Hơn nữa, em và cô ấy là bạn, em chỉ có thể hỗ trợ cô ấy tìm một nơi làm việc tốt, chứ không phải bố thí một công việc cho cô ấy. Anh hai Kiều có thể hiểu cảm giác này mà, đúng không?"
Kiều Mục nghe Nghiên Thời Thất giải thích thì rất phục.
Anh ta đương nhiên hiểu tình huống này. Nếu có một ngày Kiều Mục phá sản, cần tìm việc làm, chú Tư chắc chắn sẽ không để anh ta vào làm ở Tần thị mà sẽ tận sức mở lối đi riêng cho anh ta.
Kiều Mục thở dài, thuận tay châm một điếu thuốc, "Anh rất đồng ý với cách làm của em. Nếu em đã nói cô ấy có kinh nghiệm phân tích số liệu thì anh sẽ bảo bộ phận nhân sự đăng tin tuyển dụng công việc này."
"Em cứ yên tâm để cô ấy nộp hồ sơ, anh sẽ sắp xếp trước quá trình phỏng vấn, không lộ đâu."