Người Dấu Yêu

Chương 939


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 939: TÌNH THẾ XOAY CHUYỂN VÀO PHÚT CHÓT

Tống Kỳ Ngự hả hê lấy một bao thuốc lá từ túi áo ra, híp mắt châm biếm: "Tôi có thể hiểu được trợ lý Trác không cam lòng vì đánh mất gói thầu này. Nhưng, tôi đề nghị trợ lý Trác tự hỏi lòng mình xem, vì sao ở trên địa bàn nhà mình mà còn có thể để tuột mất mảnh đất quan trọng như vậy. Đôi khi, tính toán trước quá kĩ càng cũng chưa chắc đã tốt. Đúng không Tổng Giám đốc Tần?"

Tần Bách Duật ngậm thuốc lá, khói thuốc lượn lờ quanh gương mặt điển trai của anh. Anh đón cái nhìn khiêu khích của Tống Kỳ Ngự, ánh mắt sâu xa: "Ông chủ Tống nói có lí lắm! Tính toán trước quá nhiều chưa hẳn đã là tốt!"

Tống Kỳ Ngự đang châm thuốc bỗng khựng lại.
Anh ta nhìn chằm chằm nét mặt sâu xa khó đoán của Tần Bách Duật, không hiểu sao bỗng có dự cảm không lành.

Cảm giác phiền muộn không đâu này khiến gương mặt Tống Kỳ Ngự sa sầm.

Lần đấu thầu này anh ta đã chuẩn bị rất kĩ càng, cho dù Tần Bách Duật có khả năng lật trời đi chăng nữa cũng không thể thay đổi kết quả đã định.

Nghĩ vậy, anh ta nén cảm giác bất an xuống, mím môi gật đầu với Tần Bách Duật, không nói không rằng.

Điếu thuốc của Tần Bách Duật đã cháy hết, anh búng đầu ngón tay ném điếu thuốc vào trụ gạt tàn thuốc lá, rồi khẽ gật đầu chào Tống Kỳ Ngự,
"Ngại quá, tôi phải đi rồi!"

Tần Bách Duật xoay người bước đi, Trác Hàn cũng lập tức đuổi theo sau.

Dọc hai bên hành lang còn có không ít người đứng đầu các công ty bất động sản khác. Tất cả bọn họ nhìn thấy Tần Bách Duật đàng hoàng ngạo mạn bước tới thì vô thức nhường đường.

"Tổng Giám đốc Tần, đừng nặng nề quá, thắng bại là chuyện thường của nhà binh mà!"

"Chào Tổng Giám đốc Tần, lâu rồi không gặp!"

"Tổng Giám đốc Tần, chỉ là một lô đất thôi mà, không nói lên được điều gì hết!"

Trong số những người cất tiếng an ủi, có người nói thật lòng, cũng có người giả tạo. Nhưng đa số bọn họ đều hiểu, thiết lập quan hệ tốt với Tần Bách Duật chỉ có lợi chứ không có hại.

Bất động sản Kỳ Hằng mới nổi lên gần đây, hôm nay lại thắng được gói thầu, mọi người hơi nghi ngờ rằng vừa rồi ông chủ Tống đến khoe khoang, giễu cợt đối thủ.

Những người ở đây đều là cáo già lăn lộn nhiều năm trên thương trường, đương nhiên có thể nhìn ra được một vài đường đi nước bước.

Giang hồ lớn như vậy, quanh đi quẩn lại có khi lại thành đối tác chung hạng mục, đám cáo già bọn họ không bao giờ có thể nói năng thiếu thận trọng được!

Tần Bách Duật nghe thấy những lời động viên thì sắc mặt vẫn không thay đổi. Anh cảm ơn với những người động viên mình bằng thái độ lạnh nhạt như thường lệ, ngay cả gương mặt tuấn tú kia cũng không hề có vẻ suy sụp. Anh đàng hoàng sải bước rời khỏi hành lang, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng cao lớn.

Nhìn đi, đây mới là kiểu người làm chuyện lớn!

Thắng không kiêu, bại không nản!

***

Nửa tiếng sau, trong sảnh đấu thầu.

Tất cả mọi người lục tục quay lại chỗ ngồi của mình. Bộ phận giám định thầu chuẩn bị công bố kết quả.

Tuy mọi người đều ngầm hiểu trong lòng Kỳ
Hằng đã nắm trong tay mảnh đất này, nhưng mấy công ty tham dự đấu thầu đều nể mặt, không ai rời đi.

Người tuyên bố kết quả là một người đàn ông đại diện cho bộ phận giám định thầu. Ông ta mặc một bộ đồng phục tượng trưng cho sự công chính, cầm tài liệu bước lên sân khấu.

Ông ta nhìn lướt qua mọi người trong phòng, cầm micro lên bắt đầu sang sảng phát biểu:
"Thưa quý vị, căn cứ các quy định liên quan trong 'Luật đấu thầu' quốc gia, bảy người trong tổ giám định thầu chúng tôi đã xét duyệt hồ sơ thầu và đánh giá các hạng mục tương ứng, cuối cùng đưa ra quyết định: Lô đất S-09 làng đô thị Lệ Thành đã được Tập đoàn bất động sản Tần thị đấu thầu thành công. Xin mọi người cho một tràng pháo tay chúc mừng Tập đoàn Tần thị."

Hoàn toàn không có tiếng vỗ tay nào vang lên!

Thay vào đó là một loạt tiếng xôn xao giật mình khó tin.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Sao lại là Bất động sản Tần thị đấu thầu thành công?!

Vừa rồi Bất động sản Kỳ Hằng ra giá cao nhất cơ mà!

Mà người có vẻ mặt khó nhìn nhất lúc này chính là Tống Kỳ Ngự!

Anh ta ngạc nhiên đến mức bóp gãy cả bảng ra giá đang cầm trong tay.

Chương trước Chương tiếp
Loading...