Người Dấu Yêu

Chương 1166


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 1166: DƯỜNG NHƯ TRANG MINH AN RẤT SỢ ANH

 

Đám người Nghiên Thời Thất nghe theo sự sắp xếp của ông cụ.

 

Sau khi trở lại biệt thự Anh Hoa Viên, bọn họ người nào trở về phòng người nấy.

 

Vẫn là cách bố trí đã từng quen thuộc, Ôn Tranh đẩy cánh cửa phòng kia ra rồi dừng lại ở cửa thật lâu.

 

Cô hoảng hốt nhớ lại, lần trước tại căn phòng này, Lôi Duệ Tu đã quan tâm và săn sóc cô như thế nào.

 

Rõ ràng là xa nhau lâu rồi, vậy mà lúc này lại hiện rõ ràng ngay trước mắt.

 

Ôn Tranh lặng lẽ đi tới cuối giường, giơ tay sờ soạng ga trải giường thuần bông, làm thế nào cũng không yên lòng được.

 

Cô cúi đầu sờ bụng mình. Đã giải quyết Ôn Tri Diên rồi, vậy cô... cũng nên đi thôi.

 

Chẳng qua là...

 

Rốt cuộc Lôi Duệ Tu bị sao vậy?

 

Hôm nay, Tần Bách Duật nói năng rất mơ hồ, làm cho cô không kìm được mà lo lắng.

 

Cô có nên... đi nhà họ Lôi ở Nam Hải để thăm anh hay không?

 

Cho dù chỉ nhìn anh một cái từ đằng xa thôi cũng được.

 

Ít nhất, có thể xác định được là anh an toàn, rồi sau đó cô có đi cũng không muộn.

 

Vậy... vậy sẽ không khiến đôi bên bối rối.

 

Ôn Tranh ngồi yên một mình trong phòng. Một khi nảy sinh ý nghĩ này, cô bắt đầu nóng lòng muốn thử.

 

***

 

Trên lầu, Nghiên Thời Thất kéo Tần Bách Duật đi vào cửa, rồi đi thẳng tới ghế sô pha bên cạnh.

 

Sau đó, cô dùng hai tay chống xuống hai vai anh, để cho anh ngồi xuống, còn mình thì lùi lại hai bước, bắt tréo chân dựa vào cạnh bàn.

 

Tần Bách Duật ngồi xuống, thấy trên mặt cô có vẻ gì đó, thì dịu dàng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

 

Nghiên Thời Thất khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn anh, vừa suy nghĩ vừa chớp chớp mắt, nói: "Em có một vấn đề cần Tổng Giám đốc Tần giải đáp."

 

Cô nhịn suốt cả một đường, bây giờ khó lắm mới có riêng hai người bên nhau, nên muốn hỏi rõ ràng.

 

Tần Bách Duật nhướng mày, sau đó kéo cô lại bên cạnh mình, "Em muốn hỏi cái gì?"

 

Nghiên Thời Thất thuận theo động tác của anh, nửa dựa lên vai anh, ngước mắt nhìn sống mũi cao và đường nét khuôn mặt góc cạnh của anh, "Trước đó anh nói đã giúp Trang Minh An một chuyện lớn, là chuyện gì vậy?"

 

Người nào của nhà họ Trang cũng mang lòng dạ xấu xa. Cô không tin Trang Minh An có thể làm chuyện gì tốt.

 

Nghe cô hỏi vậy, Tần Bách Duật do dự không trả lời.

 

Nghiên Thời Thất thấy anh suy nghĩ thì dứt khoát nói ra nghi ngờ của mình: "Có phải là anh hứa hẹn cho anh ta cái gì không? Nếu anh ta thật sự là người đứng sau Ôn Tri Diên, thì anh ta không thể nào tự vạch trần mình trong trường hợp giống hôm nay được."

 

Nghe vậy, Tần Bách Duật mím môi, giãn mày ra, kéo cô ngồi lên trên đùi mình, giải thích: "Đúng là nhà họ Trang có ý đồ muốn nuốt nhà họ Ôn. Hiện nay, nhà họ Ôn không có người tài nối nghiệp, lại còn liên tục xảy ra trò cười bê bối, thực lực không còn như xưa nữa rồi."

 

Nói đến đây, Tần Bách Duật hơi khựng lại, rồi quay đầu nhìn sang Nghiên Thời Thất, "Nhưng mà uy tín của ông cụ Ôn vẫn còn. Nhà họ Trang muốn chiếm đoạt nhà họ Ôn, dùng danh tiếng tốt của nhà họ Ôn để che đậy thế lực ngầm của bọn họ."

 

Nghiên Thời Thất cười nhạt, "Nhà họ Trang nghĩ hay quá. Cho dù nhà họ Ôn có gièm pha, thì cũng là do Trang Nhân gây ra mà thôi."

 

"Kể cả khi hiện tại nhà họ Ôn vô dụng, thì vẫn còn có bà Ôn kia kìa. Gia tộc Đoan Mộc đứng sau Đoan Mộc Lam Nhã, không thể nào đứng nhìn nhà họ Ôn bị nuốt đâu."

 

"Nói thì nói như vậy, nhưng nhà họ Ôn hiện nay, đúng là không chịu nỗi bất cứ gió to sóng lớn gì nữa. Nhà họ Trang định ăn từng bước tất cả các nguồn kinh tế của nhà họ Ôn, đợi đến khi nhà họ Ôn phát hiện, thì đã muộn mất rồi."

 

Tần Bách Duật giải thích một hơi, làm cho Nghiên Thời Thất cảm nhận được lòng lang dạ sói của nhà họ Trang.

 

Bọn họ mới thật sự là con sói độc ác!

 

"Vậy anh đã làm thế nào để Trang Minh An ra mặt? Lúc ấy, em thấy dường như anh ta rất sợ anh."

Chương trước Chương tiếp
Loading...