Người Dấu Yêu

Chương 1363


Chương trước Chương tiếp

Nghiên Thời Thất không lấy được tin tức hữu dụng gì từ Trác Hàn, lại loáng thoáng nghe thấy có người đang nói chuyện với anh ta, bèn vội vàng cúp máy, không quấy rầy nữa.

 

Cô khẽ thở dài, cầm điện thoại tưởng tượng ra đủ thứ chuyện.

 

Nghiên Thời Thất đột nhiên nhớ tới một chuyện.

 

Lần trước mất liên lạc với anh Tư chính là đêm cô tham gia tuần lễ thời trang. Khi ấy không thể liên lạc được với anh, nhưng ngày hôm sau anh lại đột ngột xuất hiện trước sân khấu.

 

Nghiên Thời Thất nhớ kĩ lại chuyện hôm đó, có gì đó tương tự như đêm nay.

 

Cô cắn khóe môi, tự an ủi mình: "Nói không chừng anh ấy đang trên máy bay, lại định chuẩn bị niềm vui bất ngờ cho mình đây mà."

 

Mặc dù loại suy nghĩ này có chút lừa mình dối người, nhưng dù sao cũng tốt hơn là để cô suy nghĩ lung tung.

 

Nghiên Thời Thất đè nén buồn phiền, lấy lại cân bằng, thay đồ ngủ rồi đi phòng tắm rửa mặt.

 

Thật ra, đêm nay, có rất nhiều người mất ngủ.

 

Cùng lúc đó, theo Air Express đưa tin, sân bay Lệ Thành thực hiện kiểm soát chuyến bay nên lùi giờ các chuyến bay đến và đi.

 

Có nhân viên nội bộ sân bay tung tin trên nhóm WeChat là từ chạng vạng hôm nay đến ba giờ sáng hôm sau, nhiều máy bay tư nhân hạ cánh xuống sân bay quốc tế Lệ Thành.

 

Số lượng nhiều tới mức làm người ta phải ngạc nhiên sửng sốt.

 

Bảy giờ sáng hôm sau, Nghiên Thời Thất bị tiếng gõ cửa đánh thức.

 

Cô khoác áo ngủ, giơ hai tay lên đầu vuốt lại tóc tai bù xù, vừa mở cửa ra đã giật mình, "Chị Ba?"

 

Ngoài cửa phòng ngủ là Tần Bách Noãn trong bộ vest thanh lịch tinh tế.

 

Không biết có phải vì vừa tỉnh ngủ hay không mà Nghiên Thời Thất cảm thấy chị Ba hôm nay ăn mặc vô cùng trang trọng tao nhã.

 

Bộ vest màu đỏ mặc dù rực rỡ, nhưng mặc trên người cô ấy lại không hề lộ vẻ sặc sỡ.

 

Đường cong phần eo lả lướt, cổ áo phối với chiếc ghim cài áo hình khóa nhạc.

 

Tần Bách Noãn thấy dáng vẻ ngái ngủ của Nghiên Thời Thất thì giơ tay sờ sờ gò má cô, "Tỉnh ngủ chưa?"

 

Nghiên Thời Thất gật đầu. Lúc đi ra khỏi cửa phòng, cô hỏi: "Sao chị tới sớm vậy?"

 

"Sớm hả? Sắp bảy rưỡi rồi, chị mời em giúp chị quay quảng cáo đại diện, đương nhiên chị phải thể hiện thiện chí, đích thân đến đón em chứ."

 

Lời nói của Tần Bách Noãn khiến Nghiên Thời Thất phải bật cười thành tiếng. Lúc hai người sóng vai đi xuống lầu, cô trêu ghẹo: "Chị Ba khách sáo như vậy làm gì, chỉ là một việc cỏn con thôi mà."

 

"Cho dù là một việc cỏn con thì cũng là tình cảm!"

 

Hai người đi tới phòng khách, người giúp việc đúng lúc đưa hai cốc nước ấm ra.

 

Sau khi ngồi xuống, Tần Bách Noãn quan sát kết cấu căn biệt thự. Nghiên Thời Thất uống một ngụm nước rồi đề nghị: "Hay là ăn sáng rồi đi nhé chị Ba?"

 

"Cũng được."

 

Nghiên Thời Thất rửa mặt xong xuôi rồi ngồi vào bàn ăn trong phòng bếp cùng Tần Bách Noãn. Cô gắp một cái bánh bao chiên, hỏi: "Hôm nay quay chụp ở đâu vậy chị?"

 

Chị Ba ăn dưa cải, "Trấn Phổ Lan."

 

"Bên ngoài ạ?" Nghiên Thời Thất hơi ngạc nhiên. Cô còn tưởng quay quảng cáo áo cưới tại studio.

 

Tần Bách Noãn nhấp môi, ánh mắt lóe lên tinh quái, "Quay bên ngoài mới có dấu ấn riêng. Nét phong tình đặc trưng của nước Áo ở trấn Phổ Lan rất thích hợp để chụp ảnh cưới."

 

Thật đúng là vậy!

 

Nghe chị Ba giải thích, Nghiên Thời Thất lơ đãng gật đầu phụ họa, "Em thấy trước đây có khá nhiều người quay quảng cáo tại trấn Phổ Lan. Lần trước em đi thời tiết còn lạnh, hiện giờ đang là tháng năm, chắc là phong cảnh trong trấn rất đẹp."

 

Khoảng nửa tiếng sau, Nghiên Thời Thất mặc bộ đồ rộng rãi dễ thay đi theo Tần Bách Noãn ra ngoài.

 

Trên đường đi, hai chị em ngồi trong xe chuyên dụng, Nghiên Thời Thất ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Chị Ba, dạo này chị có tin tức gì của anh Tư không?"

Chương trước Chương tiếp
Loading...