Nghiên Thời Thất thở phào nhẹ nhõm, "Cảm ơn anh hai Kiều, khi nào cô ấy chính thức đi làm thì em mời anh ăn cơm nhé!"
"Không cần khách sáo. Anh nghe nói chú Tư đi công tác, em ở nhà một mình có chuyện gì thì cứ gọi bọn anh. Đều là người một nhà, không cần phải ngại!"
Nghiên Thời Thất cười đồng ý, "Vâng, cảm ơn anh!"
Cúp điện thoại, cô cầm di động xoa nhẹ hai lần, khẽ nở nụ cười thoải mái.
Thật ra còn có một nguyên nhân khác khiến cô không muốn Phi Phi đến Tứ Thất làm, đó chính là Công nghệ Vệ Trạch ở ngay đối diện.
Sau khi chia tay thì vẫn nên cố gắng giữ khoảng cách thì hơn, tốt nhất là không can thiệp vào cuộc sống của nhau nữa!
***
Tối hôm ấy, Ưng Phi Phi ngủ ở phòng ngủ cho khách.
Nghiên Thời Thất gọi video với anh Tư trong phòng ngủ chính.
Cô nghiêng người dựa vào chiếc ghế mềm cạnh cửa sổ, nâng di động nhìn anh Tư bận rộn. Mặc dù hai người không ai nói gì nhưng cô vẫn rất vui vẻ.
"Tổng Giám đốc Tần, đây là bản thảo thiết kế đã sửa chữa, thay đổi như vậy có phải tốt hơn bản cũ rồi không?"
Bên kia màn hình bỗng có một giọng nói dịu dàng vang lên.
Là giọng phụ nữ, không phải kiểu nũng nịu mà là giọng nói thanh thoát, rất chuyên nghiệp.
Tần Bách Duật ngẩng lên nhìn đối phương, rồi lại quay đầu nhìn Nghiên Thời Thất trên màn hình, "Gần mười một giờ rồi, em buồn ngủ chưa?"
Nghiên Thời Thất lắc đầu, "Không buồn ngủ, anh cứ làm việc đi, đừng để ý đến em!"
Bọn họ gọi video từ lúc chín giờ đến giờ, nhưng anh Tư thật sự rất bận nên cô chỉ mở hình để xem anh làm việc.
Nghe cô nói vậy, Tần Bách Duật mỉm cười trìu mến, "Thức khuya không tốt!"
"Em biết, anh xem bản vẽ đi, em không quấy rầy anh nữa!"
Anh Tư nhìn cô một cái không rõ ý tứ, sau đó đưa tay chạm vào màn hình, âm thanh tắt ngóm.
Nghiên Thời Thất: "?"
Cô đưa di động đến sát mắt, có thể thấy môi anh Tư đang mấp máy nói gì đó nhưng lại không có tiếng phát ra. Cô tưởng di động bị làm sao, loay hoay một lát mà vẫn không nghe được gì.
Cô đang thắc mắc thì thấy một bàn tay trắng nõn mềm mại vươn tới trước bàn anh Tư, cầm bút vẽ gì đó.
Nghiên Thời Thất nghĩ một lát liền ngắt video trò chuyện.
Cô vừa nghe được bên kia nói cái gì bản vẽ thiết kế, chắc là bản vẽ thi công hạng mục.
Cô lo mình mở video ảnh hưởng tới việc bọn họ thảo luận nên đành kết thúc cuộc gọi sớm.
Cô cũng chỉ nhớ giọng của cô gái kia rất dễ nghe, thanh thoát lảnh lót, không hề kiểu cách.
Anh Tư có đồng nghiệp nữ ở bên cạnh từ bao giờ thế nhỉ?!
Hay là người bên tổ thi công?!
Nghiên Thời Thất suy nghĩ như vậy không phải vì nghi ngờ anh Tư, cô chỉ tò mò mà thôi.
Cô chống má nhìn di động ngẩn người suy nghĩ.
Cũng không biết qua bao lâu, di động vang lên.
Ánh mắt mơ màng của cô lập tức tỉnh táo, thấy màn hình hiện tên anh Tư.
Cô vừa bắTiếng cười trầm thấp của Tần Bách Duật vang lên, "Không nghĩ lung tung thì tốt!"
Nghiên Thời Thất nghe ra anh đang trêu chọc mình, bèn cười khẽ, "Vậy ra anh gọi lại cho em để giải thích à?"
"Không hẳn là vậy!" Tần Bách Duật cười thản nhiên, "Nhưng ít nhất cũng không thể để em nghi ngờ được!"
Nghiên Thời Thất cười tinh quái, "Em còn chưa nhỏ nhen đến mức ấy. Nhưng mà... cái tên Lãnh Thư Đồng nghe quen tai nhỉ?"
Cô thật sự nghe tên này rất quen, nhưng không nhớ nổi đã nghe thấy ở đâu.
Nhưng Tần Bách Duật bên kia lại đối chủ đề, "Muộn rồi, em ngủ đi!"
Nghiên Thời Thất ừ một tiếng, che miệng ngáp dài, "Thế em đi ngủ đây, anh cũng đừng làm muộn quá nhé."
"Ừ!"
Trước khi ngắt máy, Nghiên Thời Thất lại hỏi thêm một câu, "Đúng rồi, khi nào anh về? Thời gian này Phi Phi sẽ ở nhà mình, khi nào anh về thì nói trước với em một tiếng nhé!"
Tần Bách Duật lặng yên nhìn bản vẽ trên bàn, "Dự án phải kéo dài thêm, có lẽ nửa tháng anh vẫn chưa về được."
Nghiên Thời Thất quên cả buồn ngủ, "Vậy phải mất bao lâu?"
"Anh tranh thủ trong vòng một tháng sẽ về, được không?"
Kéo dài thời gian à...
Nghiên Thời Thất không muốn anh lo lắng, làm ra vẻ nhẹ nhõm nói, "Thế thì tốt, em sẽ để Phi Phi ở lâu thêm mấy ngày!"
"Ừ, rảnh rỗi thì rủ cô ấy ra ngoài với em, anh làm xong sẽ về ngay!"
"Vâng, thế em đi ngủ đây, anh ngủ ngon..."
Nghiên Thời Thất ngắt máy, sau đó thở dài một hơi.
Cô uể oải nằm nhoài lên tay vịn sô pha, chôn nửa gương mặt trong khuỷu tay, lát sau mới lấy lại tinh thần vào phòng tắm rửa mặt.
Tâm trạng cô dao động vì chuyện anh Tư về muộn hơn dự định nên cũng quên luôn chuyện Lãnh Thư Đồng.
***
Lúc anh Tư không ở nhà, thời gian trôi qua thật nhanh, cũng may có Ưng Phi Phi làm bạn nên Nghiên Thời Thất mới không cô đơn.
Nháy mắt liền qua ba ngày, Thành Nghiệp Nam gọi tới báo chiều nay sẽ tiến hành phỏng vấn người mới.
Ưng Phi Phi cũng đồng thời nhận được lời mời phỏng vấn từ Kiều thị.
Hai người ăn cơm trưa ở Vịnh Lâm Hồ, sau đó một giờ lên xe chuyên dụng ra cửa.
Ưng Phi Phi lấy chiếc gương nhỏ từ túi da của mình ra, ngó nghiêng trái phải, "Tớ mặc thế này đã đủ nghiêm chỉnh chưa?"
Kiều thị là doanh nghiệp lớn, chắc chắn có yêu cầu cao với ứng cử viên.
Cô không thể làm Thập Thất mất mặt được.
Nghiên Thời Thất nhìn bộ công sở đen trắng trên người cô nàng, vươn tay sửa lại mấy sợi tóc rơi xuống bên mai, "Được lắm, cậu đừng lo lắng."
Ưng Phi Phi sờ trán mình, "Tớ chưa từng đi phỏng vấn ở công ty lớn thế này bao giờ, tớ run quá!"
"Hay là... không đi nữa?" Nghiên Thời Thất trêu cô nàng.
Ưng Phi Phi vênh mặt, "Không đời nào, tớ vẫn đang tính sau khi tìm được việc sẽ mời cậu ăn thả ga một bữa đây này!"
Nghiên Thời Thất cười khẽ. Xe tới cổng Kiều thị, trước khi xuống xe, Ưng Phi Phi quay đầu nói, "Tớ đi phỏng vấn trước, chắc không mất nhiều thời gian đâu, khi nào xong tớ sang Studio Tứ Thất tìm cậu nhé?"
"Ừ, cố gắng lên!"
Ưng Phi Phi nắm chặt tay, hùng dũng gật đầu, "Tớ đi đây, chúc tớ may mắn đi!"
Nghiên Thời Thất nhìn theo cô nàng đi vào
Kiều thị, mỉm cười quay người lại thì thấy Tiểu Lâm đang nhìn mình qua gương chiếu hậu.
"Sao thế?"
Tiểu Lâm nhìn cô, cười nghịch ngợm, "Không ạ, em chỉ thấy cô Ưng thật đáng yêu thôi. Cái tư thế giơ nắm đấm của cô ấy rất giống một biểu tượng cảm xúc trên mạng!"t máy đã nghe Tần Bách Duật hỏi: "Sao bỗng nhiên lại ngắt video?"
Nghiên Thời Thất gãi má, "Em thấy anh bận, sợ làm phiền đến anh!"
Tần Bách Duật lặng đi vài giây, sau đó giải thích, "Đó là Lãnh Thư Đồng, tổ trưởng tổ hạng mục được mời riêng tới."
Nghiên Thời Thất ngơ ngác một lát mới hiểu ra, cô bật cười: "Em không nghĩ lung tung đâu, em biết anh bận mà, mà video đột nhiên mất tiếng nên em mới ngắt máy!"
Chẳng lẽ anh Tư nghĩ cô ghen à?!