Người Dấu Yêu

Chương 1426


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 1426: CẬU CẢ, BÀ CHỦ VỀ RỒI!

 

Lôi Duệ Tu nhanh chóng đọc lướt qua một lượt, khuôn mặt điển trai đầy vẻ thắc mắc.

 

Ai cung cấp cho cô phần tài liệu chi tiết về các thành viên của nhà họ Lôi này?

 

Lúc nãy khi đi xuống tầng, anh chỉ nghe thấy người kia nói "ngày mai gặp".

 

Cô mèo hoang này đang ở địa bàn vàng thau lẫn lộn của nhà họ Lôi mà vẫn dám hẹn gặp người khác, không sợ gặp nguy hiểm sao!

 

Anh phải xem thử kẻ nào dám rình rập người phụ nữ của anh!

 

Lôi Duệ Tu cất tài liệu vào túi. Dưới ánh đèn mờ ảo, ánh mắt anh rơi trên khuôn mặt đang say ngủ của Ôn Tranh.

 

Trai đơn gái chiếc...

 

Lôi Duệ Tu cảm thấy chộn rộn trong lòng.

 

Anh nín thở, cúi người xuống sát gò má cô. Khoảng cách giữa hai người rất gần. Anh liếm khóe môi, cầm lòng không đặng, mổ lên môi cô một cái.

 

Thơm thật!

 

Một cái sao đủ!

 

Lôi Duệ Tu mím môi, chống một tay cạnh gối của cô, hôn thêm mấy cái nữa.

 

Đến khi Ôn Tranh nhíu mày lầm bầm gì đó Lôi Duệ Tu mới dừng lại, cong người như con cáo đi ăn vụng, rón rén quay lại giường của mình.

 

Anh nằm ngửa trên giường, ngón tay cái vuốt ve cánh môi rồi mím lại đầy vương vấn.

 

Sau này buổi tối mà mất ngủ có chuyện để làm rồi!

 

***

 

Hôm sau, ăn trưa xong Lôi Duệ Tu hào hứng sai quản gia đưa bộ dụng cụ pha trà của anh vào phòng ngủ chính.

 

Lúc này, bên ngoài nắng rực rỡ, Lôi Duệ Tu ngồi trên ghế dựa, vắt chân chữ ngũ, thích thú nheo mắt nhìn Ôn Tranh ở trước mặt.

 

Ôn Tranh vật lộn một hồi với bộ dụng cụ pha trà bằng sứ Thanh Hoa mà anh sưu tầm được, rồi ngước lên nhìn Lôi Duệ Tu, "Cậu Cả, tôi không biết pha trà."

 

"Không sao, cứ thử đi, uống được là được."

 

Ôn Tranh thấy khó hiểu. Không kén chọn như vậy thì lấy bộ dụng cụ pha trà ra để làm gì?

 

Dùng nước sôi pha trà là xong rồi!

 

Quản gia đứng cạnh chiếc ghế mây, thấy Ôn Tranh dùng ngón tay để bốc lá trà vội hô lên: "Ôi, Tiểu Đoan, đừng dùng tay, có cây gắp trà mà."

 

Đó là hồng trà hảo hạng đấy, thằng nhóc này đúng là không biết cách pha trà thật!

 

Quản gia sợ cô lãng phí của giời, quay sang nhìn Lôi Duệ Tu, "Cậu Cả, hay để tôi pha cho."

 

"Ông mặc kệ đi!" Lôi Duệ Tu gằn giọng, mặt đanh lại bất mãn.

 

Hôm nay anh phải giữ chân Ôn Tranh, kiểu gì cũng không cho cô đi nửa bước ra khỏi cửa căn biệt thự này!

 

Muốn ra ngoài gặp người khác à, đừng hòng anh cho cô cơ hội.

 

Quản gia rất giỏi quan sát, thấy vẻ mặt khó chịu của cậu Cả, ông ta cười trộm. Xem ra đây là thú vui của cậu Cả, vậy mình không nên quấy rầy nữa!

 

Quản gia nhích người, lặng lẽ rời khỏi ban công.

 

Buổi chiều oi ả, hơi nóng bốc lên từ tách trà rồi nhanh chóng bốc hơi vào không khí.

 

Thời gian từ từ trôi đi, sắc mặt Ôn Tranh không có gì khác thường, bình chân như vại.

 

Lôi Duệ Tu lại thấp thỏm trong lòng. Lẽ nào hôm nay cô không có dự định ra ngoài thật!

 

Đang thắc mắc thì quản gia từ bên ngoài quay về.

 

Ông vui mừng kích động vừa chạy vừa nói,
"Cậu Cả, cậu Cả, bà chủ về rồi!"

 

Lôi Duệ Tu ngoảnh đầu lại, đầy vẻ kinh ngạc.

 

"Cậu Cả, nhanh nào, tôi giúp cậu thay quần áo, bà chủ gọi cậu ra sảnh Nguyệt Hoa gặp bà ấy."

 

Chết tiệt, sao lại trùng hợp đến thế!

 

Không ngờ mẹ lại về ngay hôm nay!

 

Lôi Duệ Tu rề rà mãi không nhúc nhích, cụp mắt che đi vẻ kinh ngạc trong mắt, "Để Tiểu Đoan đi cùng tôi."

 

Quản gia sửng sốt, vội xua tay thấp giọng nói: "Cậu Cả, nghe nói cô Đường cũng đang ở sảnh Nguyệt Hoa, để Tiểu Đoan đi theo không thích hợp đâu nhỉ? Hơn nữa, cậu cũng biết tính khí bà chủ mà, trước giờ bà ấy rất quý mến cô Đường, lỡ như Tiểu Đoan đụng độ với họ, e là..."

Chương trước Chương tiếp
Loading...