Người Dấu Yêu

Chương 974


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 974: CÚT MẸ TRÁI TIM TRẺ THƠ ĐI!

 

Kiều Mục bị Nghiên Thời Thất hỏi đến nghẹn lời, muốn đáp là không phải, lại cảm thấy không hề có sức thuyết phục, nên đành mím môi không nói.

 

Thành Nghiệp Nam lại gãi đầu, sau đó vuốt ngược mấy sợi tóc trên trán l3n đỉnh đầu, cứng nhắc khen một câu, "Anh vẫn giữ được trái tim trẻ thơ như thế thật tuyệt."

 

Kiều Mục cảm thấy mặt mũi đều mất hết rồi.

 

Cút mẹ trái tim trẻ thơ đi!

 

Nghiên Thời Thất sâu kín nhìn Thành Nghiệp
Nam, vất vả lắm mới đè ép được khóe môi không ngừng cong lên, khịt mũi bước tới ngồi cạnh Tần Bách Duật.

 

Mùi hương lành lạnh đặc trưng của anh quanh quẩn bên chóp mũi, Nghiên Thời Thất vô thức dán lại gần anh, nhỏ giọng cười, "Anh từng thấy rồi à?"

 

Tần Bách Duật cũng cười, "Ừ."

 

Đến khi Thành Nghiệp Nam cũng ngồi xuống ghế sô pha đơn thì Kiều Mục mới gãi gãi mũi, nói lảng sang chuyện khác, "Hợp đồng của Kiều thị đã chuẩn bị xong, hai người xem thử đi."

 

Nói xong, anh ta cầm hai phần văn kiện đi tới chỗ ghế sô pha, đưa cho Thành Nghiệp Nam và
Nghiên Thời Thất mỗi người một bản.

 

Thấy bọn họ mở hợp đồng ra xem, Kiều Mục thoáng nhìn Tần Bách Duật thản nhiên tự tại ngồi cạnh, trề môi giải thích: "Thời hạn hợp đồng là mười năm, tiền em dâu kiếm được sẽ phân bảy ba. Công ty ba, em dâu bảy."

 

"Hai người lần đầu kí hợp đồng với công ty anh, kì hạn trong hợp đồng là thống nhất cả công ty. Nhưng hai người yên tâm, nếu sau này muốn chấm dứt hợp đồng thì chỉ cần nói một tiếng,
Kiều thị không lấy của hai người bất cứ phân tiền bồi thường nào."

 

"Còn về quản lý Thành, tiền công của anh chiếm một phần trong ba phần của công ty sau thuế.
Nếu anh có ý kiến khác thì chúng ta có thể thương lượng riêng."

 

Thành Nghiệp Nam nhìn hợp đồng chằm chằm, một phần sau thuế thì vẫn nhiều hơn khi ở
Thiên Thừa rất nhiều.

 

Nghiên Thời Thất nghe Kiều Mục giải thích xong thì không nói gì nhìn Thành Nghiệp Nam, lặng lẽ rút di động từ túi ra.

 

Những người khác không phát hiện động tác nhỏ của cô, nhưng Tần Bách Duật ngồi ngay cạnh lại nhìn rõ mồn một.

 

Anh cũng không nói gì cả, dung túng xem cô phát huy.

 

Không lâu sau, di động trong túi Kiều Mục rung lên.

 

Anh ta cầm ra nhìn, biểu cảm khẽ biến đổi.

 

Lúc này, Nghiên Thời Thất mới ngẩng lên trao đổi ánh mắt với anh ta, khẽ gật đầu một cái.

 

Kiều Mục nhướng mày nhìn sang Tần Bách Duật, nhưng Tần Bách Duật lại làm như không thấy, vẫn luôn chỉ nhìn chằm chằm vào Nghiên Thời Thất.

 

Kiều Mục lườm anh một cái, đút di động vào túi quần, khẽ đảo mắt nói, "Bản hợp đồng này chỉ là sơ thảo thôi, nếu hai người không có vấn đề gì thì tôi mới để bộ phận pháp lí đưa ra hợp đồng chính thức, lúc đó mới cần kí tên."

 

"Vâng, làm phiền anh hai Kiều!"

 

Thành Nghiệp Nam cũng đóng bìa hợp đồng lại, nghiêm túc nhìn Kiều Mục, "Tôi cũng không có ý kiến gì!"

 

Kiều Mục chép miệng, "Quyết định như thế đi, để tôi bảo thư ký dẫn hai người đi xem phòng làm việc. Vừa lúc tôi có chuyện muốn thương lượng với chú Tư."

 

Nghiên Thời Thất gật đầu đồng ý, đi cùng Thành Nghiệp Nam ra khỏi văn phòng giám đốc, theo thư ký của Kiều Mục xuống tầng dưới.

 

Trong phòng làm việc, Kiều Mục vừa ngồi xuống liền thấy Tần Bách Duật đang lặng lẽ nhìn tủ đồ chơi kia.

 

Anh ta hứ một tiếng, đổi chỗ sang đối diện Tần Bách Duật, cố gắng chặn lại tầm mắt của anh,
"Anh bảo này, em dâu vừa nhắn tin cho anh."

 

"Ừ."

 

Kiều Mục nheo mắt, hưng phấn hỏi, "Chú không tò mò à?"

 

Tần Bách Duật không đáp, ánh mắt lạnh nhạt chống lại đôi mắt đùa cợt của Kiều Mục. Vài giây sau, Kiều Mục liền bại trước, "Chú chẳng thú vị gì cả!"

Chương trước Chương tiếp
Loading...