CHƯƠNG 942: NGÀN VẠN LẦN KHÔNG THỂ TRÊU CHỌC ANH
Nghiên Thời Thất chui vào ghế sau, quay sang nhìn thẳng vào mắt Tần Bách Duật, nhích lại gần anh theo thói quen.
"Đón em đi ăn." Tần Bách Duật nghiêng đầu sang thì thầm. Nhìn nụ cười rạng rỡ của cô, ánh mắt anh thêm càng nồng nàn dịu dàng.
Nghiên Thời Thất liếc thấy tập tài liệu bên cạnh anh, "Hôm nay anh không bận à? Hay là... vừa có chuyện gì vui?"
Nghiên Thời Thất nhạy cảm nhận ra tâm trạng anh Tư có vẻ rất tốt.
Mặc dù anh rất ít khi bộc lộ cảm xúc của mình, nhưng đôi mắt anh vẫn ánh lên vẻ hài lòng.
"Ừ, cũng xem như là chuyện vui."
Tần Bách Duật khẽ nhếch môi cười, đôi mắt đen láy không hề che giấu sự mãn nguyện của mình.
Nghiên Thời Thất chớp chớp mắt, "...Vậy mình đến Nhà hàng hữu cơ TRI đi, em muốn ăn món salad đặc sản ở đấy."
"Được."
***
Nhà hàng hữu cơ TRI dùng thực phẩm sạch, có lợi cho sức khỏe và bầu không khí trong lành làm chủ đạo. Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ngồi trong một phòng riêng yên tĩnh.
Trên đường đến đây, Nghiên Thời Thất đã biết sơ sơ mọi chuyện. Sau khi gọi món, cô mới hiếu kì nhìn Tần Bách Duật, "Nói thế thì Trang Yên thật sự bị 'mua chuộc' ạ?"
Tần Bách Duật cầm ly rượu lên lắc lắc, "Không hẳn, cô ta cũng lén bắn tin dự toán của Tần thị cho Tống Kỳ Ngự. Nhưng lí do chủ yếu khiến Kỳ Hằng đấu thầu thất bại là do Trang Yên mập mờ tiết lộ vết tích tránh thuế* trên văn kiện công ty bọn họ."
*Tránh thuế (Tax Avoidance): (khác với trốn thuế - Tax Evasion - được xem là bất hợp pháp) là việc chủ thể hành động sử dụng các phương thức hợp pháp sửa đổi tình hình tài chính nhằm giảm số tiền thuế thu nhập phải nộp. Tránh thuế nghe có vẻ tiêu cực nhưng nó hoàn toàn hợp pháp và được khuyến khích.
Còn chuyện cô ta để lộ dự toán của Tần thị thì vẫn chỉ là suy đoán mà thôi.
Nhưng nếu Trang Yên không báo cho Tống Kỳ
Ngự, thì Tống Kỳ Ngự đã không quan sát phản ứng của anh chặt chẽ như vậy suốt buổi thầu.
Có lẽ cô ta muốn giữ cho mình một con đường lui, cho nên vừa nắm lấy cành ô liu mà Tần thị tung ra, vừa giữ vững địa vị của mình ở Bất động sản Kỳ Hằng.
Người phụ nữ này, vẫn chưa đủ thông minh!
Hai mắt Nghiên Thời Thất lấp lánh nhìn Tần
Bách Duật, trái tim nóng lên, "Em rất muốn được chứng kiến phản ứng của Tống Kỳ Ngự ngay lúc đó. Chắc hẳn anh ta cũng không ngờ tình hình lại có thể xoay chuyển như vậy.
Nhưng nếu Trang Yên cung cấp chứng cứ Bất động sản Kỳ Hằng tránh thuế thì cũng đã hỗ trợ đáng kể cho Tần thị. Vậy anh thật sự muốn bứng cô ta về công ty sao?"
Tuy rằng cô và Trang Yên mới chỉ gặp mặt một lần, nhưng cô ta hoàn toàn không có phẩm chất trung thành cũng như nguyên tắc cần có của một nhân viên. Chẳng công ty nào muốn chọn một nhân viên như vậy cả.
Còn chuyện Bất động sản Kỳ Hằng tránh thuế, nói thẳng ra chính là trốn thuế.
Nghĩ đến đây, Nghiên Thời Thất tinh quái nhìn
Tần Bách Duật. Cô nhớ khoảng thời gian ở Đế Kinh, từng có một tạp chí tài chính và kinh tế đặt ra nghi vấn Tần thị trốn thuế.
Cho nên lần này hẳn là bút tích của anh Tư rồi!
Ăn miếng trả miếng, gậy ông đập lưng ông.
Tần Bách Duật nhấp một ngụm rượu, ngước mắt nhìn đôi mắt đầy rạng rỡ của Nghiên Thời Thất, "Tần thị không thuê nổi cô ta!"
Nghiên Thời Thất một tay chống cằm, một tay tự chọc má mình, "Em thấy, chọc vào anh đúng là một lựa chọn kém khôn ngoan. Gần như chắc chắn việc Kỳ Hằng đánh mất tư cách đấu thầu lần này có liên quan tới vấn đề tránh thuế. Em đoán tạp chí đưa tin Tần thị trốn thuế lúc ở Đế Kinh cũng liên quan đến Kỳ Hằng đúng không?"
Tần Bách Duật khẽ nhếch môi, ánh mắt tràn đầy tán thưởng, "Gần như chắc chắn!"
"Tống Kỳ Ngự này, thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Anh ta lén lút bày mưu tính kế như thế, em cũng thấy mệt hộ anh ta."
Nghiên Thời Thất trộn salad phục vụ vừa bưng lên, ánh mắt lộ ra vẻ khinh miệt và thương hại.
Sao lúc trước cô không nhận ra con người thật của Tống Kỳ Ngự cơ chứ!
Lần này anh ta mất mặt trước bao nhiêu người như vậy, không biết sau lưng sẽ còn giở trò đáng khinh gì nữa đây.