Người Dấu Yêu

Chương 960


Chương trước Chương tiếp

CHƯƠNG 960: CÓ PHẢI LÀ TÔI NÊN CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI CÔ KHÔNG?

 

Kỷ Tố Tân ngây ngốc nhìn Lý Kiều, trong phút chốc quên mất cả phản ứng.

 

Cô ta lòng dạ rối bời, không biết nên phản bác như thế nào.

 

Chuyện nổi lên trên mạng khiến cô ta trở tay không kịp. Cô ta thậm chí còn không ngờ rằng quán bar lại lưu trữ video giám sát của nhiều năm trước.

 

Lúc này, Thành Nghiệp Nam và Lý Kiều nhìn nhau, đáy mắt hai người đều lộ ra vẻ cực kì châm chọc.

 

Chỉ có một mình Kỷ Tố Tân là hoàn toàn mất hết hồn vía.

 

Có lẽ là vì cô ta chưa từng gặp phải việc bị mắng chửi và nhục mạ với quy mô lớn như vậy nên tâm trạng sụp đổ hoàn toàn.

 

Kỷ Tố Tân im lặng rất lâu, ánh mắt vô hồn. Lúc lấy điện thoại ra, cô ta nhìn về phía Thành Nghiệp Nam, "Em... em có thể đăng một status lên Weibo để phủ nhận không?"

 

Thành Nghiệp Nam cười lạnh: "Cô định phủ nhận như thế nào? Người trong video có phải là cô không? Bây giờ cô lại định trợn mắt nói dối, cô coi dân mạng đều là đồ ngu hả?"

 

Đúng vậy, dù cảnh trong video là buối tối, nhưng mà camera vẫn quay rất rõ khuôn mặt của cô ta, gần như cắt đứt tất cả đường lui của cô ta, khiến người ta phải bó tay chịu trói.

 

Thái độ của Lý Kiều rất rõ ràng. Anh ta không hề có ý định sắp xếp một buổi họp báo khẩn cấp cho cô ta.

 

Còn về Thành Nghiệp Nam, ngoại trừ bỏ đá xuống giếng, thì anh ta cũng không hề có ý định xử lí tình huống khẩn cấp này.

 

Điện thoại của Tổng Giám đốc Thiệu không gọi được. Mà điện thoại của Tổng Giám đốc Tống thì đã tắt máy. Cô ta lại không dám tùy tiện liên lạc với cậu Ba nhà họ Tống.

 

Kỷ Tố Tân chẳng biết phải làm sao!

 

Đêm đó, lúc cô ta đi ra khỏi Thiên Thừa Entertainment là đã gần mười hai giờ khuya.

 

Công ty còn vài nhân viên đang tăng ca. Trên đường đi, lúc cô ta lướt qua bọn họ, trong mắt người nào cũng mang vẻ khác thường.

 

Kỷ Tố Tân cảm thấy mình giống như là một con virus, chỉ mới trong một đêm đã làm cho tất cả mọi người muốn tránh cũng không tránh kịp.

 

Tại sao lại như vậy chứ?

 

Cô ta chuẩn bị và tính toán nhiều như vậy, kết quả lại là giỏ tre múc nước công dã tràng.

 

Chuyện làm cho cô ta khó chấp nhận nhất là
Thành Nghiệp Nam tận mắt nhìn thấy những video kia.

 

Cô ta cho rằng trong thời gian qua, anh ta bôn ba suốt ngày vì lịch trình của cô ta là đã buông bỏ khúc mắc giữa hai người.

 

Không ngờ trong một lần tung video có kế hoạch, đã phơi bày hết thảy những quá khứ khó coi kia của cô ta.

 

Có khi nào anh Nam không cần cô ta nữa không?!

 

Nghĩ tới đây, Kỷ Tố Tân từ từ dừng bước dưới lầu Thiên Thừa Entertainment, ngửa đầu nhìn lên khung cửa sổ sáng đèn nào đó trên tầng cao nhất, trong mắt tràn đầy chán nản.

 

***

 

Hai mươi phút sau, Thành Nghiệp Nam ra khỏi thang máy.

 

Anh ta mặc áo khoác lông dạng ngắn, quần ống côn, đi boots cổ thấp, đút hai tay vào trong túi áo khoác, bước đi nhẹ nhàng, dường như là tâm trạng không tệ, còn ngân nga câu hát.

 

Lúc Thành Nghiệp Nam bước xuống bậc thang đầu tiên, đột nhiên có một người chạy ra từ phía sau cột đá cẩm thạch bên cạnh.

 

Anh ta nổi lên đề phòng, vừa định lùi ra sau một bước thì đã bị đối phương nhào vào lòng.

 

"Anh Nam, cầu xin anh giúp em lần này thôi, được không?" Giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở truyền vào tai anh ta. Hóa ra là Kỷ Tố Tân.

 

Thành Nghiệp Nam buông tay xuống, không hề thương tiếc kéo cô ta ra khỏi lòng mình, "Sao cô còn chưa đi?"

 

Lại còn nằm mơ giữa ban ngày nữa chứ!

 

Anh ta khó lắm mới đợi tới lúc Thập Thất ra tay, khó lắm mới thấy Kỷ Tố Tân rơi vào đường cùng, làm sao có thể giúp cô ta được?

 

Bị anh ta kéo ra, Kỷ Tố Tân rất chật vật lùi liên tiếp về phía sau.

 

Tới khi hai người cách nhau một khoảng vừa phải, cô ta đẫm nước mắt nhìn Thành Nghiệp Nam, khóc lóc kể lể: "Anh Nam, anh không thể tàn nhẫn với em như vậy được. Anh cũng biết em tới Thiên Thừa Entertainment đều là vì anh mà!"

 

Thành Nghiệp Nam một lời khó nói hết mà liếc
Kỷ Tố Tân. Anh ta nheo mắt lại, một tia hung ác nham hiếm lướt qua đuôi mắt.

 

Anh ta tiến tới, đứng lại, từ trên cao nhìn xuống cô ta, "Theo logic của cô, có phải là tôi nên chịu trách nhiệm với cô không?"

Chương trước Chương tiếp
Loading...