CHƯƠNG 1077: KIỀU MỤC BỊ NẪNG TAY TRÊN
Nghiên Thời Thất hiểu rõ ý của Mặc Lương Vũ, nhưng cô chỉ mỉm cười chứ không nói gì.
Thật ra cô cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Từ lúc cô vào cửa, Táp Táp luôn cố ý né tránh ánh mắt của cô.
Mặc Lương Vũ thấy vậy thì bĩu môi. Lúc kéo ghế ra cho Nghiên Thời Thất, cậu ta nhỏ giọng nói,
"Chị dâu, lúc nào tiện thì chị nên nói chuyện với cô nàng đi. Dù sao dạo này quan hệ giữa anh
Hai và nhà bác Cả của anh ấy căng lắm. Cô ta là bạn của chị, cho dù không biết gì thì cũng đừng chẳng phân biệt địch - ta như vậy chứ."
Mặc Lương Vũ phân tích tình thế hiện nay một cách rất khách quan.
Mặc dù bọn họ không nhúng tay vào chuyện đấu đá nội bộ nhà họ Kiều, nhưng họ đều nhất nhất kiên định đứng về phía Kiều Mục.
Cô bạn của chị dâu cứ bám theo Kiều Kình bất kể trường hợp nào là rất không thích hợp.
Nghiên Thời Thất tán thành với lời nhắc nhở của Mặc Lương Vũ. Cô không ngồi xuống bàn mà tháo khăn quàng cổ ra, rồi đi về phía sô pha trong khu nghỉ ngơi.
"Táp Táp, theo tớ vào nhà vệ sinh được không?"
Nghiên Thời Thất đứng trước mặt Doãn An Táp, nét mặt không có vẻ gì khác lạ, chỉ khẽ cười nhạt hỏi.
Doãn An Táp vẫn cúi gằm xuống, tâm trạng nặng trĩu, nghe vậy thì hoảng hốt ngước mắt lên, ngẩn ra một lát rồi mới ậm ừ đáp lại: "Ừ, được, để tớ đi cùng cậu."
Hai người lần lượt ra khỏi phòng VIP. Mấy người đàn ông cũng sôi nổi ngồi xuống sô pha xếp hình vòng cung.
Không thể không nói, sự xuất hiện cậu tư Tần đã làm cho bầu không khí vốn đang căng thẳng dịu đi rất nhiều.
Tần Bách Duật ngồi bên cạnh Kiều Mục, ánh mắt sâu thẫm rơi trên người Kiều Kình ngồi đối diện. Lúc đánh mắt đi, anh nghiêng đầu nói, "Hôm nay tôi nghe nói mảnh đất dưới chân núi Nghi Nam sắp được quy hoạch à?"
Tần Bách Duật dứt lời, Kiều Mục vẫn thản nhiên, còn ánh mắt Kiều Kình thì lại có vẻ căng thẳng.
Kiều Mục bắt tréo chân, động tác có vẻ thờ ơ,
"Không biết."
Hàn Vân Đình và Tần Bách Duật nhìn nhau, Hàn Vân Đình lập tức tiếp lời: "Anh Hai, sao anh lại không biết chứ? Chẳng phải trước đây chú Tư cho anh mảnh đất đấy à?"
Kiều Mục nhếch môi, nhướng mắt lên, đón ánh mắt mập mờ của Kiều Kình, "Anh Cả, hay là anh nói cho mọi người nghe đi?"
Kiều Mục vừa dứt lời, mọi người háo hức nhìn về phía Kiều Kình, khiến đôi mày rậm của anh ta nhíu chặt lại.
Ba anh ta cướp mảnh đất ở Nghi Nam từ tay của chú Hai.
Chuyện này xảy ra cách đây một tháng.
Đồng thời, ông ta còn chiếm luôn cả công ty xây dựng kia của chú Hai.
Lúc Kiều Kình biết thì mọi chuyện đều đã xong hết rồi.
Hoặc có lẽ, anh ta đã nghe phong phanh từ trước, nhưng lại lựa chọn thờ ơ lạnh nhạt đứng nhìn.
Điều khiến anh ta bất ngờ là Tần Bách Duật lại hỏi thẳng ra mặt như vậy.
Suy cho cùng, tất cả những chuyện này đều là tranh chấp lợi ích nội bộ nhà họ Kiều, sao Tần Bách Duật cũng biết.
Gương mặt Kiều Kình lộ vẻ bất mãn khó phát hiện. Anh ta cũng bắt tréo chân, chỉnh sửa ống tay áo, "Tôi cũng không rõ chuyện này cho lắm.
Hiện nay, công ty xây dựng phụ trách thi công núi Nghi Nam đang đứng tên ba tôi."
Nghe vậy, Kiều Mục nhún vai nói với Tần Bách Duật, "Cậu nghe chưa, hiện nay tôi không có tư cách tham gia thi công mảnh đất kia."
"Ừ..." Tần Bách Duật ngẫm nghĩ rồi nói tiếp,
"Lúc đầu, trong thỏa thuận quyền sở hữu đất, người duy nhất được phép sử dụng là anh. Nếu anh không tham gia xây dựng thi công, thì thỏa thuận kia... không còn giá trị nữa."
Mấy chữ cuối cùng, Tần Bách Duật nói rất thong thả.
Kiều Kình nghe thấy vậy thì biến sắc.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy cái gọi là thỏa thuận mà Tần Bách Duật nhắc đến. Lúc đầu, bởi vì Kiều Mục muốn chiếm Kiều Thị Entertainment từ tay Kiều Phỉ Bạch nên mới hợp tác với nhà bác Cả diễn một vở kịch trước mặt Kiều Phỉ Bạch.
Mà cái giá phải trả chính là cho phép nhà bác Cả cùng tham gia quy hoạch xây dựng núi Nghi Nam.